Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3022: Tô Tử Lăng tuyệt vọng nhắm mắt lại!



 

 Từng bước từng bước bò đến trước mặt Bạch Tuyệt Long!  

 

"Bạch công tử, chúng tôi đã quỳ xuống!"  

 

Bạch Tuyệt Long suy ngẫm rồi mỉm cười: "Xin lỗi, vào lúc các cô quỳ xuống!"  

 

"Tôi đã không còn chút hứng thú nào với các cô rồi!"  

 

Vung tay lên, hai người bị đánh bay ra ngoài, rơi vào trong đám đông bên dưới!  

 

"A...."  

 

Một loạt tiếng kêu thảm thiết vang lên.  

 

"Đa tạ lão đại!"  

 

"Đại ca, anh là anh trai của tôi!"  

 

"Ha ha ha, tôi đến trước!"  

  Advertisement

Nhìn thấy cảnh này!  

 

Tô Tử Lăng run lẩy bẩy, không ngừng lùi về phía sau!  

 

Sợ sẽ gặp phải điều đó!  

 

Ánh mắt Bạch Tuyệt Long nhìn chằm chằm Tô Tử Lăng: "Tử Lăng cô nương, cô đừng sợ!"  

 

"Cô khác với những kẻ thô tục tầm thường kia, chỉ cần cô đồng ý làm người phụ nữ của tôi thì tôi đảm bảo không có bất kỳ người nào có thể tổn thương cô!"  

 

Tô Tử Lăng nức nở kêu lên: "Bạch công tử, xin anh hãy thả tôi ra đi!"  

 

"Tôi xin hứa sẽ đưa cho anh rất nhiều thù lao sau khi rời khỏi cấm địa Luân Hồi!"  

 

Bạch Tuyệt Long cười: "Tử Lăng cô nương, nhà họ Bạch của tôi cũng không thiếu thứ gì!"  

 

"Tôi chỉ thiếu một người phụ nữ thôi. Tử Lăng cô nương, đồng ý với tôi đi!"  

 

Bạch Tuyệt Long đứng dậy, đi về phía Tô Tử Lăng.  

 

Những người tu võ khác rất thức thời tiến lên, chặn đường lui của Tô Tử Lăng!  

 

Tô Tử Lăng cưỡng ép ra tay đột phá vòng vây!  

 

Bạch Tuyệt Long tung ra một chưởng, Tô Tử Lăng bị một luồng sức mạnh cường đại đẩy lùi!  

 

Khóe miệng lại phun ra một ngụm máu đỏ tươi!  

 

Tô Tử Lăng nghiến răng: "Bạch Tuyệt Long, nếu anh dám làm nhục sự trong sạch của tôi thì nhà họ Tô sẽ tuyệt đối không buông tha cho anh đâu!"  

 

"Ha ha ha ha!"  

 

Bạch Tuyệt Long cười to: "Đây là cấm địa Luân Hồi, chỉ cần tôi để cho mỗi một người ở đây nếm thử mùi vị của cô!"  

 

"Bọn họ sẽ không nói cho ai biết, vậy thì làm sao nhà họ Tô lại biết được chứ?"  

 

"Đại ca, chúng tôi cũng có thể nếm thử một chút sao?"  

 

Khi những người tu võ khác nghe vậy, bọn họ lại càng trông như những con sói đói, trong mắt bọn họ lập tực tràn ngập tơ máu!

Tô Tử Lăng, đứng hạng thứ sáu trong danh sách nữ thần!  

 

Thật là một người đẹp tuyệt thế!  

 

Nếu ở thế giới bên ngoài, cả đời này bọn họ cũng sẽ không bao giờ chấm mút được một cực phẩm như thế này!  

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Tử Lăng trở nên trắng bệch: "Cho dù tôi có chết thì cũng sẽ không để các người thực hiện được ‎ý đồ!"  

 

Nói xong, thanh trường kiếm trong tay vung lên hướng về phía cổ!  

 

Bạch Tuyệt Long tiến lên, nắm lấy thanh kiếm trong tay Tô Tử Lăng, ngăn không cho nó đến gần cổ cô ta!  

"Muốn chết, cô cảm thấy mình có thể sao?"  

 

 

Tô Tử Lăng tuyệt vọng nhắm mắt lại!  

 

 

Đột nhiên.  

 

 

Cộc cộc cộc!  

 

 

Một loạt tiếng bước chân vang lên, Bạch Tuyệt Long hét lớn: "Ai đó? Đi ra đây!"  

 

 

Ở chỗ rẽ của thung lũng, một chàng trai đeo mặt nạ màu tím đang chậm rãi bước đến!  

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.