Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3043: “Sai rồi!”



 Người phụ nữ kiêu ngạo, lạnh lùng nhìn lướt qua Diệp Bắc Minh: “Nếu không phải tôi đang bị trọng thương, thực lực không bằng một phần vạn so với lúc đỉnh cao phong độ thì…”  

 

 

“Chỉ một cọng tóc của bản đế thôi đã đủ sức giết chết cậu rồi!”  

 

Diệp Bắc Minh cười: “Cô tính áp đảo người khác dựa vào cảnh giới đấy à? Nếu vậy thì hiện tại tôi cũng có thể giết chết cô như giết một con chó!”  

 

Người phụ nữ nheo đôi mắt xinh đẹp lại: “Cậu so sánh bản đế với chó hả?”  

 

“Đồ nhi!”  

 

Các sư phụ như cha đỡ đầu, Vua tàn sát, Kiếm Chủ Bất Diệt, Long Huyết Chiến Thần đều biến sắc.  

 

Diệp Bắc Minh bĩu môi: “Câu này là tự cô nói đấy nhé!”  

 

Chẳng những người phụ nữ không nổi giận mà còn nở nụ cười xinh đẹp: “Thằng nhóc này mạnh hơn các người nhiều, nói xem.”  

 

“Rốt cuộc là làm sao? Sao các người lại chỉ còn lại mỗi thần hồn thế này?”  

 

Bọn cha đỡ đầu không dám giấu giếm, thuật lại một lượt những chuyện đã xảy ra.  

  Advertisement

Người phụ nữ nhướng mày: “Đoàn Thiên Đức là người có thiên phú tốt nhất trong số các người!”  

 

“Không ngờ là ngoài ông ta ra, các người lại đều đã vẫn lạc cả rồi…”  

 

Diệp Bắc Minh bước lên trước một bước: “Sư công đã có cách để tái tạo lại cơ thể cho bản thân!”  

 

“Vậy sư công có cách gì giúp các sư phụ tôi sống lại không?”  

 

Người phụ nữ nhìn Diệp Bắc Minh: “Quỳ xuống đi thì tôi sẽ nói cho cậu biết!”  

 

Phịch!  

 

Diệp Bắc Minh quỳ ngay xuống không chút do dự: “Có cần tôi dập đầu lạy cô không?”  

 

Người phụ nữ kinh ngạc hé miệng: “Nhóc con, cậu…”  

 

Im lặng một lát!  

 

Cuối cùng cô ta không nhịn được hỏi: “Tại sao? Với tính cách của cậu thì chắc chắn là bắt cậu quỳ xuống còn khó hơn cả giết cậu!”  

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Nếu như không có chín mươi chín vị sư phụ thì đã không có Diệp Bắc Minh tôi hôm nay!”  

 

“Nếu sư công muốn nhục mạ sư phụ tôi thì tôi sẵn sàng đối đầu với sư công!”  

 

“Nhưng nếu sư công có thể cứu sư phụ tôi thì dù Diệp Bắc Minh tôi có quỳ đến chết ở đây cũng có hề gì?”  

 

“Nhóc con, con...”  

 

Cha đỡ đầu đỏ hoe mắt.  

 

Dược Vương Quỷ Cốc chùi nước mắt: “Nhóc con, quả không uổng công ta thương con!”  

 

Vua tàn sát vui mừng gật đầu: “Ha ha ha, được lắm!”  

 

Các sư phụ khác cũng đều hết sức xúc động, tươi cười chăm chú nhìn Diệp Bắc Minh quỳ dưới đất!  

 

Người phụ nữ đột nhiên cười: “Tôi có thể nói cho cậu biết cách làm bọn họ sống lại nhưng cậu phải đưa hồn tháp cho tôi!”  

 

“Cậu có đồng ý không?”

…  

 

…  

 

Điều khiến mọi người bất ngờ chính là…  

 

Diệp Bắc Minh lại lắc đầu cực kỳ quả quyết: “Tôi sẽ không bỏ rơi Tiểu Tháp!”  

 

Người phụ nữ dường như đã đoán trước được câu trả lời này!  

 

Cô ta cười một tiếng đầy ẩn ý: “Quả nhiên!”  

“Cậu đã biết được lai lịch của ngọn tháp này rồi nên không nỡ từ bỏ một báu vật như vậy!”  

 

 

“Sai rồi!”  

 

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi từng có lỗi với Tiểu Tháp một lần nên lần này bất kể ra sao tôi cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với Tiểu Tháp nữa!”  

 

 

Người phụ nữ cười khẩy: “Ha ha, cậu cho là tôi sẽ tin lời cậu à?”  

 

 

…  

 

 

Diệp Bắc Minh tiếp tục bổ sung thêm một câu: “Nếu như tôi chọn từ bỏ mạng sống của mình thì sao?”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.