Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3194: Câu nói vẫn chưa nói xong!



 Một đám ông lão bước ra khỏi đám đông, không giận tự uy!  

 

 

Đôi mắt Long Khuynh Vũ đỏ ngầu, nhìn chằm chằm một ông lão mặc áo trắng có dáng người trung bình!  

 

Diệp Bắc Minh hỏi: "Ông ta chính là Hồ Tông Nhai?"  

 

Giọng nói của Long Khuynh Vũ trở nên run rẩy: "Đúng vậy! Cho dù ông ta có hóa thành tro thì tôi cũng nhận ra, chính ông ta đã giết chết sư phụ của tôi!"  

 

"Là cậu? Diệp Bắc Minh!"  

 

Hồ Tông Nhai cũng nhận ra Diệp Bắc Minh, tức giận cười nói: "Cậu giết chết Thánh tử của Thiên Đạo tông tôi, vậy mà còn dám đến đây sao?"  

 

Ánh mắt của những trưởng lão khác tối sầm lại, một luồng sát ý khinh khủng phong tỏa Diệp Bắc Minh!   

 

"Cậu ta chính là Diệp Bắc Minh, người được mệnh danh là Sát Thần sao?"  

 

"Trông rất trẻ tuổi!"  

 

"Mặc kệ còn trẻ hay không, nếu dám đến Thiên Đạo tông hành động ngang ngược, chỉ dựa vào thực lực ở cảnh giới Chân Linh của cậu ta thì cũng chỉ là tự tìm cái chết mà thôi!"  

 

Đám đông chế nhạo.  

 

Diệp Bắc Minh giống như không nghe thấy: "Tôi giúp cô giết Hồ Tông Nhai, món đồ kia thuộc về tôi!"  

 

Long Khuynh Vũ sửng sốt!  

 

“Ở trước mặt hàng triệu đệ tử của Thiên Đạo tông! Trước mặt của sáu vị trưởng lão, chẳng lẽ anh Diệp có thể giết Hồ Tông Nhai sao?”  

 

“Không thể nào! Anh ấy tuyệt đối không làm được!”  

 

“Nếu không làm được, tại sao anh ấy còn muốn làm như vậy? Chẳng lẽ là vì mình sao?”  

 

“Anh ấy thích mình?”  

 

Nghĩ tới đây, trái tim của Long Khuynh Vũ như nai con chạy loạn!  

 

"Anh Diệp, tôi..."  

 

Long Khuynh Vũ vừa định mở miệng.  

 

"Ha ha ha!"  

 

Hồ Tông Nhai bật cười đến mức chảy nước mắt: "Tiểu tử, cậu thật sự cho rằng mình là Sát Thần sao?"  

 

"Cậu muốn giết ai thì giết? Còn dám nói ra những lời đại nghịch bất đạo như vậy ở Thiên Đạo tông, chẳng lẽ cậu không sợ tiêu diệt chín tộc sao?"  

 

Long Khuynh Vũ cắn chặt đôi môi đỏ mọng: "Nếu anh Diệp không bỏ cuộc thì Khuynh Vũ nguyện gắn bó sống chết!"  

 

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Cô nói gì?"  

 

Long Khuynh Vũ đỏ mặt: "Anh Diệp, chỉ cần anh giết chết Hồ Tông Nhai!"  

 

"Tất cả mọi thứ đều thuộc về anh..."  

 

Diệp Bắc Minh không suy nghĩ nhiều: "Có những lời này của cô là đủ rồi!"  

 

Nói xong, Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, phía sau truyền đến ba chữ: "Bao gồm tôi..."  

 

Ma khí bùng nổ ngập trời, che đậy âm thanh của ba chữ này!  

 

Diệp Bắc Minh lập tức xuất hiện trước mặt Hồ Tông Nhai, năm ngón tay chộp lấy!

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong tay, chém về phía đầu của Hồ Tông Nhai!  

 

Sát ý ngập trời giống như sóng thần nghiền nát!  

 

Hồ Tông Nhai muốn ra tay ngăn cản!  

Hoảng sợ phát hiện.   

 

 

Thân thể của bản thân thật sự run lên nhè nhẹ, không thể xuất ra bất cứ tia phản kháng nào được!  

 

 

"Sư huynh, mau cứu đệ!"  

 

 

Hồ Tông Nhai hoảng sợ hét lớn!  

 

 

Mấy vị trưởng lão của Thiên Đạo tông cũng nhận thấy có điều gì đó không ổn, một lão già mặt đỏ hét lớn: "Tiểu súc sinh, cậu dám làm tổn thương người của Thiên Đạo tông? Để lão phu..."   

 

 

Câu nói vẫn chưa nói xong!  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.