Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3196



 "Thậm chí, nếu như cậu Diệp nguyện ý thì hiện tại cậu chính là Thánh tử của Thiên Đạo tông!"  

 

 

Vừa dứt lời, hô hấp của mọi người trong Thiên Đạo tông dường như ngừng lại, trợn to hai mắt!  

 

Nhìn chằm chằm Trịnh Vạn Nhân, còn tưởng rằng mình đã nghe nhầm!  

 

Lão già mặt đỏ suýt chút nữa nhảy dựng lên: "Đại trưởng lão, ông điên rồi..."  

 

Trịnh Vạn Nhân tỏ ra lạnh lùng: "Mã trưởng lão, ông cho rằng lão phu nổi điên sao?"  

  Advertisement

Ông ta lại nhìn về phía Diệp Bắc Minh, lộ ra nụ cười thân thiện: "Cậu Diệp, dù sao giữa cậu và Thiên Đạo tông cũng không có thù hận sâu sắc gì!"  

 

"Cùng lắm thì chỉ vừa giết chết Thánh tử của Thiên Đạo tông, lại giết chết một vị trưởng lão của Thiên Đạo tông mà thôi!"  

 

"Một Thánh tử Trần Vô Diễn, một trưởng lão Hồ Tông Nhai cũng không thể đại diện cho toàn bộ Thiên Đạo tông!"  

 

Bên trong Thiên Đạo tông choáng váng!

Diệp Bắc Minh lãnh đạm nhìn Trịnh Vạn Nhân: "Đừng nói nhảm, trước tiên chứng minh thành ý của ông đi!"  

 

"Được!"  

 

Trịnh Vạn Nhân gật đầu, bóng người đột nhiên xuất hiện trước người lão già mặt đỏ.  

 

Lão già mặt đỏ Mã trưởng lão trưng ra vẻ mặt khó hiểu: "Đại trưởng lão, ngài đang làm gì vậy?"  

 

Trịnh Vạn Nhân trực tiếp đập mạnh một chưởng vào trên đỉnh đầu của Mã trường lão!  

 

Mã trưởng lão thậm chí còn không có cơ hội phản ứng, đầu đã trực tiếp nổ tung!  

 

Mọi người trong Thiên Đạo tông đều sửng sốt!  

 

Trịnh Vạn Nhân mạnh mẽ ra lệnh: "Chấp Pháp Đường nghe lệnh, nhà họ Trần, nhà họ Hồ, nhà họ Mã đều sẽ bị diệt chín tộc, không chừa lại bất cứ ai!"  

 

Hai lão già trong đám đông run lên: "Vâng!"  

 

"Cậu Diệp, thành ý như vậy đã đủ chưa?"  

 

Trịnh Vạn Nhân nở nụ cười.  

 

Vẻ mặt của Diệp Bắc Minh đầy bình tĩnh: "Quả thực đủ thành ý!"  

 

"Nhưng tôi đến Thiên Đạo tông còn có mục đích khác!"  

 

Trịnh Vạn Nhân bình tĩnh nói: "Cậu Diệp, xin mời nói!"  

 

Diệp Bắc Minh thản nhiên đáp: "Tôi muốn long mạch hộ sơn của Thiên Đạo tông!"  

 

"Cái gì?"  

 

Lời này vừa thốt ra, lập tức gây nên náo động!  

 

"Tiểu tử, khẩu khí của cậu cũng lớn lắm!"  

 

"Long mạch hộ sơn là căn nguyên của Thiên Đạo tông. Nếu cậu muốn thì liệu Thiên Đạo tông còn có thể tồn tại không?"  

 

"Đại trưởng lão, tiểu tử này căn bản không có ý định hòa giải!"  

 

Các trưởng lão còn lại tràn đầy căm phẫn, tức giận nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!  

 

Một tia kinh ngạc thoáng hiện lên sâu trong mắt Trịnh Vạn Nhân, nhanh chóng trở lại bình thường: "Cậu Diệp, cậu chắc chắn chứ?"  

 

"Chắc chắn!"  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu, muốn xem phản ứng của Trịnh Vạn Nhân.  

"Ha ha ha!"  

 

 

Trịnh Vạn Nhân mỉm cười: "Được, lão phu đồng ý!"  

 

 

"Hiện tại tôi sẽ dẫn cậu Diệp đến long mạch hộ sơn!"  

 

 

Xoay người, dẫn đường.  

 

 

Diệp Bắc Minh nhìn bóng lưng của Trịnh Vạn Nhân, âm thầm cau mày.  

 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không nhịn được lên tiếng: "Tiểu tử, lòng dạ của ông già này rất sâu!"  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.