Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3382: Cậu có thể gọi tôi là cô Hoa!



"Chẳng lẽ đây chính là số phận đã được sắp đặt trước rồi sao?"

Diệp Bắc Minh lông mày vặn cùng một chõ. Sau một lát, anh cất lá thư đi: "Cảm ơn Hoa lão!"

Hoa Linh Lung hừ nhẹ một tiếng: "Hừ! Nếu cậu và Xá Nguyệt... ừm, đã là loại quan hệ đó”.

"Thì đừng gọi tôi là Hoa lão nữa, chúng ta cứ xưng hô ngang hàng là được".

"Cậu có thể gọi tôi là cô Hoa!"

Ẩm...

Diệp Bắc Minh lảo đảo một cái, suýt nữa phun ra một ngụm máu: "Cái gì... Cái gì? Cô Hoa?”

Hoa Linh Lung trợn trắng mắt: "Làm sao? Đừng nhìn khuôn mặt tôi già nua giống như một bà lão!"

"Trên thực tế, tôi và Xá Nguyệt xấp xỉ tuổi nhau đấy!"

"Chỉ là bởi vì tôi trúng độc, cho nên mới khiến máu thịt suy bại thôi!"

"Nếu như tôi khôi phục tuổi trẻ, cũng là nữ thần được hàng ngàn người theo đuổi đấy!"

Trong lòng Diệp Bắc Minh hơi động: "Hoa... cô Hoa, có lẽ tôi có biện pháp giúp cô khôi phục tuổi trẻ!"

"Cậu nói cái gì?"

Cả người Hoa Linh Lung run rẩy một chút, bỗng nhiên mở †o hai mắt đục ngầu: "Không phải cậu đang nói đùa chứ?"

"Tôi chắc chắn bảy mươi phần trăm". Diệp Bắc Minh tỏ ra vô cùng tự tin.

Anh đã lĩnh ngộ Hoàng Đế Nội Kinh, nhìn một cái liền hiểu rõ tình huống của Hoa Linh Lung!

Bảy mươi phần trăm đã là anh nói khiêm tốn lắm rồi! "Được! Được! Được! Cậu muốn tôi phối hợp như thế nào?" Hoa Linh Lung kích động run rẩy.

Diệp Bắc Minh suy nghĩ một chút, chỉ vào một tảng nham thạch: "Cô Hoa, cô chỉ cần ngồi ở chỗ này là đủ”.

Hoa Linh Lung không chút do dự, trực tiếp khoanh chân ngồi trên mặt đá.

"Cô Hoa, mời cởi quần áo ra!", Diệp Bắc Minh nói.

Hoa Linh Lung hơi nổi giận: 'Nhóc con, cậu muốn chiếm tiện nghi của tôi?"

Trong mắt Diệp Bắc Minh toàn là vẻ tỉnh táo, lắc đầu nói: "Lấy dáng vẻ của cô, cô nghĩ tôi sẽ chiếm tiện nghi của cô sao?"

"Thôi được rồi!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.