Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3394: Bị tôi đoán trúng rồi à?



Diệp Bắc Minh có chút đăm chiêu gật đầu. Quả nhiên có liên quan đến người của Thần Giới.

Nhưng anh lại lấy được một thông tin khác: "Theo ý của ông thì tổ tiên của các người tiến vào Thần Giới có liên quan đến việc Hoa Tộc bị tiêu diệt sao?"

"Chuyện này..." Chủ nhân Sát Minh trông có vẻ rất hoảng hốt! Những người còn lại cũng hoảng sợi

Diệp Bắc Minh cười lạnh một tiếng: "Bị tôi đoán trúng rồi à?”

Chủ nhân Sát Minh đổ mồ hôi như mưa: "Cậu Diệp, tiểu nhân không dám giấu giếm!"

"Tổ tiên của mấy đại tông môn chúng tôi đã có công trong việc tiêu diệt Hoa Tộc, cho nên mới được người của Thần Giới đưa đến Thần Giới!"

"Tổ tiên của chúng tôi lo lắng tàn dư của Hoa Tộc lại trỗi dậy, cho nên mới ra lệnh cho chúng tôi hoàn toàn tiêu diệt tàn dư của Hoa Tộc!"

Nhìn sắc mặt Diệp Bắc Minh càng ngày càng lạnh như băng.

Chủ nhân Sát Minh vội vàng giải thích: "Cậu Diệp, thật ra thì điều này cũng không thể hoàn toàn trách chúng tôi được!"

"Người của Thần Giới đã tìm kiếm Hoa Tộc Thượng Cổ, phát hiện ra bọn họ không tìm được thánh vật của Hoa Tộc mà bọn họ muốn, cho nên đã rời đi!"

"Hoa Tộc chân chính bị tiêu diệt, hoàn toàn là vì có mười tộc Hỗn Độn phản bội, còn có Huyền Thiên Tông khoanh tay đứng nhìn!"

Ông ta trực tiếp đổ lỗi: "Tổ tiên của Huyền Thiên Tông chịu ân huệ của Hoa Tộc, nhưng khi Hoa Tộc gặp nguy hiểm thì lại thờ ơ!"

"Ngay cả bây giờ, chẳng phải Tuyệt Vô Trần cũng sẽ lựa chọn phản bội cậu sao?"

Lúc này, trong lòng Tuyệt Vô Trần cảm thấy rất muốn giết người!

Đôi mắt ông ta đỏ ngầu, nhìn chăm chằm chủ nhân Sát Minh!

Diệp Bắc Minh thản nhiên nhìn cảnh tượng này, mặt không chút thay đổi.

Trên đường đi, anh đã chứng kiến quá nhiều sự phản bội! "Một câu hỏi cuối cùng, các người có biết bọn họ không?"

Vừa giơ tay lên, một luồng chân nguyên ngưng tụ!

Hai bức họa xuất hiện, chính ông lão và chàng trai mặc áo gấm thêu đã mang một trăm vị sư phụ của anh đi!

"Chuyện này..."

Chủ nhân Sát Minh và Tinh Khư môn chủ sửng sốt, trố mắt nhìn nhau.

Diệp Bắc Minh mở miệng: "Các người quen sao?" Hai người không hẹn mà cùng gật đầu.

"Tốt"

Cảm xúc của Diệp Bắc Minh lần đầu tiên có chút dao động: "Bọn họ là ai? Hiện đang ở nơi nào?"

Hai người không dám giấu giếm: "Chúng tôi đã từng gặp bọn họ một lần ở học viện Viễn Cổi"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.