Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3473: Một luồng sát ý ngưng tụ lại!



Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Một luồng sát ý ngưng tụ lại!

Mục sợ tái mặt, anh ta biết Diệp Bắc Minh thực sự muốn giết mình.

Diệp Mục lùi lại theo bản năng: “Mày đừng lại đây...”

Diệp Bắc Minh đang định động thủ thì Diệp Vy Ny bước tới: “Cậu Diệp, khoan đãi”

Ánh mắt Diệp Bắc Minh giá băng: “Đây chính là cách tiếp khách của Huyền Các các cô à?”

Diệp Vy Ny hít sâu một hơi: “Tất cả là do tôi tiếp đãi không chu đáo, chắc chắn tôi sẽ cho anh một câu trả lời khiến anh hài lòng!”

“Người đâu, đuổi Diệp Mục ra ngoài, không được tôi cho. phép thì không được đặt chân vào Huyền Các!”

“Vâng!”

Hai ông lão xông vào, liếc nhìn Diệp Bäc Minh. Rồi nhanh chóng đưa Diệp Mục ra ngoài!

Thấy Diệp Bắc Minh không đuổi theo, Diệp Vy Ny mới thở phào nhẹ nhõm: “Xin lỗi cậu Diệp, coi như tôi nợ anh một lần!”

“Sau này có bất kỳ chuyện gì, chỉ cần anh tới Huyền Các!

“Diệp Vy Ny tôi nhất định dốc hết sức giúp anh một lần p

Diệp Bắc Minh nhẹ nhàng gật đầu: “Tôi nể mặt cô lần này!

“Nếu như người này còn dám kiếm chuyện với tôi, tôi sẽ giết chết, không tha!”

Diệp Vy Ny rùng mình. Nhìn Diệp Bắc Minh rời khỏi căn phòng! Cô ta biết câu này không phải là nói đùa!

Trong lòng thầm nghĩ: “Diệp Mục ơi Diệp Mục, tôi đã cho anh cơ hội rồi

“Anh nhất định đừng tự lao đầu vào chỗ chết, động tới gã sát thần này!”

“Đùi Đùi Đùi”

Sau khi ra khỏi Huyền Các, Diệp Mục được hai ông lão đưa tới một nơi an toàn.

Anh ta tức run người, chửi ầm lên: “Rốt cuộc tên ranh đó là ai? Mà lại dám đánh gãy một tay của tôi!”

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.

Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

“Cả con khốn Diệp Vy Ny kia nữa, không ngờ nó lại bắt tay với người ngoài hại tôi!”

“Ông đây biết ngay mà, chắc chắn Diệp Vy Ny không có ý gì tốt cả!”

“Còn cả chiếc hộp kia nữa, không ngờ cô ta lại đưa nó cho người ngoài! Ông đây phải báo ngay cho lão tổ biết chuyện này, Diệp Vy Ny, cô tiêu rồi!”

“Cả tên phế vật kia nữa, ông đấy nhất định sẽ khiến mày bị ngũ mã phanh thây!”

Hai lão già đứng bên cạnh có phần lúng túng.

Bọn họ nhắc nhở Diệp Mục một tiếng: “Cậu Mục, đây là quy định của Huyền Các”.

“Dù cậu bẩm báo với lão tổ thì quy định cũng vẫn là quy định!”

“Đồ đã bán rồi thì không có lý gì lại đòi lại”.

“Hơn nữa, cậu ra tay với khách hàng, dù cậu có là người nhà họ Diệp cũng không được phép làm như vậy!”

“Cô chủ làm vậy đã là giúp cậu rồi!”

Bốp!

Diệp Mục đột nhiên nổi điên, tát vào mặt lão già đó: “Đù mẹ mày... Mày là cái thá gì?”

“Mày còn dám dạy cả ông đây à? Mày có tin ông đây cho. mày chết ngay lập tức không?”

Sâu trong đáy mắt của lão già kia lóe lên sự phẫn nộ.

Ông ta cố nén giận, quỳ một chân xuống: “Không dám ạI” “Không dám thì cút đi cho tôi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.