Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3931: Là ý đó!



Con thuồng luồng đen ba đầu đang điên cuồng tấn công Trương Đạc, sau khi nhìn thấy lôi kiếp lại không hề do dự bỏ rơi Trương Đạc và hang ổ mà bỏ đi!

Sau trong sơn cốc.

Đường Hạo cảm nhận năng lượng xung quanh hội tụ, tỏ vẻ mặt chấn kinh lên tiếng: “Lão Quỷ, có chuyện gì vậy? Tôi đã hấp thụ hết sát khí của sơn cốc!”

“Tại sao giữa thiên địa còn có năng lượng khác cuồn cuộn không ngừng hội tụ đến cơ thể của tôi?”

“Ha ha ha! Sóng thần năng lượng, đây là sóng thần năng lượng!”, lão Quỷ cười lớn.

“Sóng thần năng lượng? Đó lá cái gì?”, Đường Hạo nghi hoặc. Lão quỷ kích động giải thích: “Sóng thần bình thường là có loại năng lượng cường mạnh như động đất dao động gây ra, nước biển cùng hội tụ về một

hướng!”

“Sóng thần năng lượng cũng như vậy, điều khác biệt duy nhất chỉ là rất khó kích lên!”

“Đường Hạo, cậu đã hấp thụ sát khí của cả sơn cốc, mà sát khí cũng là một loại năng lượng!”

“Nặng lực trong sơn cốc bị thiếu khuyết, dẫn đến năng lượng của khu thí luyện liền nhanh cóng bổ sung đến bên này! Cho nên mới dẫn đến sóng thần năng

lượng!”

“Bây giờ chỉ cần cậu mau chóng hấp thụ năng lượng ập đến này, thì có thể tiến vào một cảnh giới nhỏ! Tiến vào cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ!”

Đường Hạo mặt nóng bừng: “Cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ! Xung kích!”

Sau trong hang ổ thuồng luồng đen. “Có chuyện gì vậy? Không tóm được?” Nguyễn Thanh Từ ngẩn người!

Khi năm ngón tay của Diệp Bắc Minh sắp chạm đến long chỉ thảo, lại trực tiếp xuyên qual

Cứ như long chỉ thảo không tồn tại! Rõ rang là ở ngay đó, mà dù thế nào cũng không chạm vào được! Diệp Bắc Minh hơi thộn người: “Tiểu tháp, thế này là sao?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Chẳng phải cậu đã thuộc lòng cả Thần Nông Bản Thảo Kinh sao? Trong đó miêu tả long chỉ thảo thế nào?”

“Không màu không mùi, vô hình vô dạng!” _

“Sinh ra từ ngưng tụ năng lượng trời đất!

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời chắc chắn: “Đúng thế, long chỉ thảo là vật thể vô hình!”

“Đã là vật vô hình vô dạng, làm sao cậu có thể tóm được nó?”

Diệp Bắc Minh giật khóe miệng: “Cho nên, tôi vốn không thể mang long chỉ thảo về?”

“Là ý đó!”

“Không hoàn thành điều kiện của Lạc Khuynh Thành, đại sư tỷ của tôi phải làm thế nào?”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.