Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4385: Luân Hồi tông



"Tiền bối có thể quá bộ ghé thăm thực sự là là vinh hạnh của nhà họ Sở!”

Năm vị lão tổ nhà họ Sở kích động tới mức khẽ run: “Tiền bối, người quá khách sao rồi!"

Luân Hồi tông, một trong những tông môn đứng đầu tại biển vũ trụ!

Trong toàn bộ thế giới Bản Nguyên, 72 đảo Thiên Giai cộng lại e rằng mới chỉ bằng một phần ba quy mô của Luân Hồi tông!

Ông lão đứng đầu Bảo Kiếm Phong khẽ gật đầu: “Không cần nói nhiều lời xã giao làm gì, thể Hỗn Độn đang ở đâu?”

“Y Thủy, còn không mau ra ngoài gặp mặt tiền bối!” Một vị lão tổ của nhà họ Sở sẵng giọng quát.

Sở Y Thủy đi đến trước mặt mọi người, đúng mực mở lời: “Sở Y Thủy xin ra mắt các vị tiền bối!”

Soạt!

Ánh mắt của mấy người Bảo Kiếm Phong đồng loạt tập trung lên người Sở Y Thủy.

Đôi mắt của một chàng trai trẻ sáng rực, nhìn Sở Y Thủy chăm chú, không chút kiêng dè mà đánh giá.

Bỗng nhiên Bảo Kiếm Phong khép lại ngón tay, giữa lòng bàn tay ông ta lập †ức xuất hiện một chiếc la bàn bát quái: “Thứ này được luyện chế từ đá bàn cổ, có thể cảm nhận được hơi thể của thể Hỗn Độn!”

Nói đoạn ông ta liền rót thần lực vào trong!

Bùm! ! ! La bàn bàn cổ rung chuyển dữ dội, toát ra một luồng khí hỗn độn dịch chuyển thất thường!

Trên trận pháp vụt lên một điểm sáng màu đen, nhấp nháy liên tục.

"Quả nhiên là thể Hỗn Độn!”

Giọng điệu Bảo Kiếm Phong mang theo tia phấn khích, gương mặt già nua cũng không kìm được đỏ bừng mà gật đầu: “Sở Y Thủy con có nguyện ý gia nhập Luân Hồi tông của chúng ta để tu luyện không?”

“Đệ tử sẵn lòng!”

Sở Y Thủy khụy một chân xuống đất, thành kính đáp.

"Được! Bắt đầu từ hôm nay con chính là đệ tử dòng chính của Luân Hồi tông ta, hưởng thụ đãi ngộ cấp tông chủ!”, Bảo Kiếm Phong nghiêm túc gật đầu.

Mọi người trong nhà họ Sở nghe vậy đều choáng váng!

Trời ạt

Đãi ngộ cấp tông chủ, đây là muốn lật trời sao!

Đột nhiên người thanh niên vẫn luôn nhìn chăm chăm Sở Y Thủy vừa rồi khẽ mỉm cười: “Y Thủy muội muội, tôi là Lục Thiêu! Cũng là đệ tử nòng cốt giống em, hưởng thụ đãi ngộ cấp tông chủ!"

“Em có thể gọi tôi à anh Thiêu!”

Lục Thiêu phất tay.

Một thanh kiếm màu đỏ kiều diễm liền lơ lửng giữa không trung, tản ra sức. mạnh huyết mạch cực kỳ mạnh mẽ!

Thậm chí.

Mọi người trong nhà họ Sở có thể nhìn thấy rõ ràng bóng dáng hư ảo của một con phượng hoàng đỏ rực đang vờn múa trên kiếm Phượng Minh!

“Thanh kiếm Phượng Minh này là binh khí Đại Đạo hàng thật giá thật, bên trong phong ấn thần hồn của một con phượng hoàng viễn cổ, đóng vai trò là

kiếm hồn của thanh kiếm Phượng Minh này!”

Lục Thiêu cười hiền hòa: “Kiếm vừa rút sẽ kèm theo tiếng phượng hoàng ngâm!”

“Kiếm Phượng Minh, như tên gọi!”

“Lần đầu gặp mặt liền tặng em thanh Phượng Minh này đi!” “Bảo kiếm kết hợp với người đẹp, vừa vặn xứng đôi!”

Đám đông bùng nổi

“Vừa ra tay chính là binh khí Đại đạo!”

“Trời ạ! Vũ khí trấn tộc của nhà họ Sở chúng ta cũng chỉ ngang tầm với binh khí Đại đạo đi?”

“Đây chính là Luân Hồi tông sao? Thật quá hào phóng...

Vô số thanh niên nhà họ Sở phía dưới đều đỏ mặt tía tai, từng người đều thở gấp phấn khích!

Họ vừa kích động vừa ngưỡng mộ nhìn kiếm Phượng Minh! “Cảm ơn anh Lục!”

Sở Y Thủy mỉm cười duyên dáng: “Món quà này quá giá trị rồi, Y Thủy không dám nhận”.

Lục Thiêu cười bá đạo: “Tôi tặng thì em cứ giữ lấy đi”.

“Tôi không thích bị người khác từ chối, đặc biệt là phụ nữ xinh đẹp!"

Một chiêu này lần nào cũng ứng nghiệm!

Hầu như không có người phụ nữ nào có thể từ chối sự bá đạo của hắn ta!

Sở Y Thủy lại âm thầm cau mày, Lục Thiêu này thực sự quá tự luyến, khiến người khác rất khó chịu mà!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.