Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4396: Người phụ nữ



Kêu bọn họ tin tưởng người đàn ông trước mặt này chính là bố của mình thì bọn họ cũng không có cách nào tiếp nhận nổi!

Rốt cuộc thì ký ức tuổi thơ cũng đã phai mờ từ lâu! "Câm miệng!"

Một thanh niên lên tiếng trách mắng, che chắn cho Hàn Tử Chân cùng Hàn Tử Linh ở phía sau: “Nhóc con, anh đi quá xa rồi đó!”

“Hai vị sư muội Tử Chân, Tử Linh cứu anh nhưng anh lại muốn làm bố của họ!”

“Hai vị sư muội cứ đi trước đi, ở đây giao lại cho ta xử lý!” “Được!”

Hàn Tử Chân cùng Hàn Tử Linh nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu rồi rời đi với gương mặt đầy nghi hoặc!

Diệp Bắc Minh muốn đuổi theo nhưng lại bị người thanh niên ngăn lại: “Nhóc con, tôi cảnh cáo anh! Chớ nhòm ngó tới sư muội của chúng tôi, họ còn thân

thiết hơn cả chị em ruột thịt của chúng tôi nữa!”

“Nếu anh còn dám nói bậy bạ, đừng trách Hứa Đại Niên tôi không khách sáo!”

Mặc dù là lời lẽ đe dọa! Nhưng Diệp Bắc Minh không hề tức giận mà còn hỏi lại với gương mặt tươi

cười: “Cậu Hứa, nghe lời này của cậu thì có vẻ như cuộc sống của họ tại Thần Ngự tông cũng không tồi?” _

“Nói nhảm

Hứa Đại Niên hừ lạnh một tiếng: "Hai vị sư muội chính là bảo bối của Thần Ngự tông chúng tôi!”

“Họ.”

Vừa định nói tiếp thì cậu ta lại lắc đầu như nghĩ tới điều gì: “Thôi quên đi, có nói anh cũng không hiểu được!”

"Tóm lại, về sau đừng xuất hiện ở trước mặt chúng tôi nữa, những lời vừa rồi tôi sẽ coi như lời anh nói nhảm vì bị dọa tới hồ đồ thôi!”

“Gon thuyền này sắp tới đảo Rùa rồi, đến lúc đó các người xuống thuyền và rời đi đi!”

Hứa Đại Niên trừng mắt nhìn Diệp Bắc Minh một cái liền xoay người rời khỏi.

Chỉ còn lại Diệp Bắc Minh đứng trên boong tàu, sự phấn khích trong lòng vẫn không cách nào nguôi ngoai.

“Nhóc con, cậu đang nghĩ gì đó!” Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục chợt vang lên.

Diệp Bắc Minh nhìn về hướng con gái mình rời đi, tảng đá lớn vẫn luôn đè

nặng trong lòng cuối cùng cũng buông xuống: “Hai đứa trẻ tựa hồ trăm năm qua sống rất tốt, hơn nữa bầu không khí của Thần Ngự tông cũng không tt

“Sư huynh sư tỷ của các con cũng rất tốt, ít nhất chúng sẽ không bị ức hiếp ở trong tông môn!”

“Tôi cảm thấy rất may mắn về điều này!"

“Không tới nhận nhau sao?”, tháp Càn Khôn Trấn Ngục hỏi.

Diệp Bắc Minh ngẫm nghĩ một hồi, lắc đầu: “Lúc bắt đầu rất kích động nhưng cân nhắc kỹ lưỡng lại thì tôi cảm thấy bây giờ vẫn chưa phải lúc!”

“Tìm được hai vị sư tỷ rồi lại nói vậy, hơn nữa Tôn Thiến và Đông Phương Xá Nguyệt cũng tới biển Hỗn Độn tìm tôi rồi!”

“Trước khi chưa tìm được họ, cho dù nhận thân với con gái, giữ chúng bên mình cũng sẽ mang đến nguy hiểm cho chúng!"

“Ngược lại chúng ở lại Thần Ngự tông là lựa chọn tốt nhất!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: "Ha ha ha, nhóc con à, cậu trưởng thành rồi đó!"

pm “Nếu như là trước đây, cậu nhất định sẽ không màng tất cả mà nhận thân với chúng!”

Diệp Bắc Minh giật mình, suy nghĩ hồi lâu mới phun ra một câu: “Có lẽ sau khi trở thành bố mẹ, cũng có nhiều điều phải cân nhắc hơn”.

Bước vào nơi sâu trên tàu, xác nhận hai vị sư muội không có gì bất thường xong Hứa Đại Niên mới quay trở lại phòng.

Kích hoạt một tấm ngọc, phù văn lập lòe ánh sáng!

Một lực lượng xuyên qua hư không, kết nối với một la bàn giống hệt khác tại Thần Ngự tông!

Tại khoảnh khắc hai đầu được kết nối.

Giọng nói của một người phụ nữ trẻ vang lên: “Đại Niên à, liên lạc với sư phụ lúc này là đã tới đảo Rùa rồi à?”

Hứa Đại Niên cung kính đáp: "Sư phụ, còn nửa ngày nữa mới tới được đảo. Rùa ạ!”

*Ồ, nếu thế sao lại gọi cho sư phụ lúc này?” "Sư phụ, chuyện là như thế này..."

Hứa Đại Niên không giấu giếm điều gì và giải thích chuyện vừa xảy ra với Diệp Bắc Minh.

Người phụ nữ nghe xong thì bừng bừng lửa giận: “Nói bậy! Tử Chân và Tử Linh là con của một người bạn của ta, ta đều có quen biết với bố mẹ của bọn chúng!”

“Làm sao có thể là con của người khác được? Kẻ đó nhất định là đang nói bậy!" “Nếu hắn còn dám nói lung tung thì trực tiếp ra tay, đừng nề hà gì cả!” “Vâng thưa sư phụ!” Hứa Đại Niên trả lời. Giọng nói của người phụ nữ tiếp tục truyền tới: “Được rồi, đừng nghĩ tới đống chuyện tầm phào đó nữa, đại hội Thiên Đan đảo Rùa mười nghìn năm một lần

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.