Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4397: Một lục địa đen



Nửa ngày sau đã tới được đảo Rùa.

Khi thuyền gỗ Vạn Niên Dương của Thần Ngự tông đến gần cảng đảo Rùa, Diệp Bắc Minh bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động!

Một lục địa đen như mực tàu đứng sừng sững trên bề mặt biển Hỗn Độn! Nhìn từ xa, nó giống như một Huyền Vũ (rùa) sắp cất cánh bay lên trời!

Hàng trăm ngàn chiếc thuyền gỗ Vạn Niên Dương đỗ ngay ngắn tại bến cảng!

Vô số người tu võ tiến vào đảo Rùa, vừa nhìn đã thấy một biển người tấp nập huyên náo!

"Sao lại có nhiều người như vậy? So với Tết Nguyên Đán còn náo nhiệt hơn nhiều!"

Hướng Ly Ly đứng hình: “A! Tôi nhớ ra rồi, đảo Rùa gần đây hình như đang tổ chức đại hội Thiên Đan!”

Đột nhiên hiểu ra!

“Đại hội Thiên Đan?”

Diệp Bắc Minh ngờ vực nhìn sang.

“Đúng vậy, đại hội Thiên Đan mười nghìn năm tổ chức một lần, mỗi lần đều thu hút vô số thế lực lớn thuộc các thế giới ở gần biển Hỗn Độn tới tham gia!”,

Hướng Ly Ly gật đầu giải thích.

“Toàn bộ thế giới Bản Nguyên của chúng ta chỉ có Đạo tông mới đủ tư cách tham gia thôi!"

Khi anh quét mắt qua bến cảng, quả nhiên nhìn thấy ba chiếc thuyền gỗ Vạn Niên Dương của Đạo tông!

Diệp Bắc Minh vuốt cằm: “Đại hội Thiên Đan này là thế nào?”

Hướng Ly Ly mỉm cười: "Người ta nói rằng đây là cuộc cạnh tranh khốc liệt về trình độ đan đạo giữa các thế giới lớn, trên thực tế cũng chỉ là vì Quy Linh Đan trong truyền thuyết thôi!”

“Quy Linh Đan?”

Diệp Bắc Minh nheo mắt lại.

“Vật này vô cùng quý giá. Nghe nói đảo Rùa dưới chân chúng ta này là một Huyền Vũ Hỗn Độn sau khi chết hóa thạch thành!”

“Tuy rằng Huyền Vũ đã chết, nhưng nội tạng của nó vẫn còn sống”.

"Nó nằm ở chỗ sâu trong biển Hỗn Độn, ngưng tụ ra sức mạnh tinh khiết nhất của biển cả, mỗi mười nghìn năm sẽ thai nghén ra một viên Quy Linh Đan!”

“Quy Linh Đan có tác dụng vô cùng thần kỳ, đặc biệt là đối với người tu võ ở cảnh giới Đạo Tổ trở lên!”

“Ban đầu, tất cả các thế lực lớn đều sứt đầu mẻ trán, đấu đá để tranh giành Quy Linh đan, thậm chí còn có đổ máu hay diệt vong cả một gia tộc!”

"Sau này sau khi đình chiến đã nhất trí đưa ra quyết định, mỗi khi Quy Linh Đan được sinh ra liền tổ chức đại hội Thiên Đan! Ai giành được vị trí đứng đầu liền có thể nhận được viên Quy Linh Đan này!”

"Đương nhiên, vị trí thứ hai và thứ ba cũng có những phần thưởng giá trị khác!"

Nhìn xu hướng tụ họp về đảo Rùa của vô số thế lực lớn e rằng viên Quy Linh Đan này cũng không đơn giản!

Lúc này.

Nhóm người thuộc Thần Ngự tông đã đi xuống khỏi boong tàu, Diệp Bắc Minh phun ra một câu: “Đi, đi nhìn thử xem”.

Đi theo phía sau Thần Ngự tông, chân trước vừa bước lên đảo Rùa!

Lập tức bị mười mấy thanh niên không mấy thiện ý chào đón!

“Thần Ngự tông các người còn dám tới đây à?”

"Mười năm trước sư phụ của các ngươi so tài luyện đan tại thành Thiên Long thua Bá tông chúng ta, hình như còn tức giận đến mức hộc máu phải

không? Sao hôm nay bà ta không tới?”

Người đàn ông có hốc mắt thâm đen, vừa nhìn liền biết ăn chơi trác táng quá độ dẫn đầu khiêu khích nói.

Sắc mặt Hứa Đại Niên lạnh như băng: “Triệu Trần, nếu không phải Bá tông của các ngươi gian lận thì sư phụ của ta sao có thể thua cuộc được?”

"Gian lận? Ha ha ha ha!”

Triệu Trần phá lên cười: “Ta thấy Thần Ngự tông các ngươi không phục đi, lúc ấy còn có hàng trăm triệu người tận mắt chứng kiến đó!"

“Sao lúc đó sư phụ ta thắng Thần Ngự tông các người lại không nói là gian lận?”

“Hôm nay còn mặt mũi nói Bá tông ta gian lận? Là không dám nhận thua sao?”

"Ha ha ha hai" Một tràng cười giễu cợt lại vang lên. Rất nhiều người tu võ xung quanh đồn dập đưa mắt nhìn sang!

Gương mặt Hứa Đại Niên tái xanh, không muốn tiếp tục dây dưa bèn gầm lên: “Chúng ta đi!

“Đợi đãi”

Hai mắt Triệu Trần sáng rực, tựa hồ đột nhiên nhìn thấy gì đó thú vị mà trợn trừng mắt nhìn chòng chọc vào Hàn Tử Chân và Hàn Tử Linh: “Đẹp quá! Đúng là xinh đẹp quá mài”

“Bộ ngực này cũng quá to đi còn có bờ mông này... chậc chậc chậc, có phải là bóp một cái liền chảy nước hay không đây?” “Hứa Đại Niên, trình độ luyện đan của Thần Ngự tông các ngươi tuy chỉ dừng ở mức rác rưởi nhưng người đẹp đúng là không thiếu mài!”

“Ngươi!”

Mắt đẹp của Hàn Tử Chân cùng Hàn Tử Linh tràn ngập phẫn nộ trừng nhìn Triệu Trần!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.