Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4475: Một lúc sau!



“Đạo Tôn, con phải đột phá cảnh giới Đạo Tôn.... giết sạch bọn chúng, báo. thù cho tiểu sư đệ.

Hai người như tẩu hỏa nhập ma, lẩm bẩm không ngừng.

"Nếu cái chết của thằng nhóc này có thể thúc đẩy các con tiến vào cảnh giới Đạo Tôn thì cũng không tính là vô ích”, bà lão còng lưng mỉm cười hài lòng.

Sau đó liền xoay người rời đi, thung lũng bị phong ấn hàng trăm năm nay đã không cần tới bố trí phòng vệ nữa!

Bởi bà ta biết hai người họ sẽ không còn trốn chạy.

Ngay khi bà lão còng lưng rời khỏi, Đạm Đài Yêu Yêu cùng Liễu Như Khanh mới dừng lại!

Gạt khô nước mắt! Đưa mắt nhìn nhau! “Phi!”

Cả hai bật cười.

Liễu Như Khanh: “Lục sư tỷ, em còn tưởng chị điên thật rồi đó! Chị diễn cũng giống quá rồi!”

Đạm Đài Yêu Yêu nào còn dáng vẻ điên loạn vừa rồi: “Không ra sức diễn một chút sao có thể qua mắt được sư phụ?”

“Chúng ta đều đã nghe tin tiểu sư đệ bỏ mình không biết bao nhiêu lần rồi, bây giờ chị một chữ cũng không tin!”

Đôi mắt đẹp của Liễu Như Khanh xẹt qua một tia gian xảo: “Không biết vì sao lần này tiểu sư đệ lại giả chết nữa đây?”

Đạm Đài Yêu Yêu chống chiếc cằm nhỏ nhắn thanh tú của mình: "Tiểu sư đệ giả chết khiến cả thế giới biết đến!"

"Có khả năng đệ ấy biết chúng ta đang ở Luân Hồi tông!”

“Ngoại trừ giả chết để giải quyết phiền toái, còn có một khả năng khác chính là báo tin cho chúng ta!"

Lời này vừa vang. Đôi mắt ngập nước của Liễu Như Khanh hiện lên một tia kinh ngạc! "Lục sư tỷ, ý của chị là...”

Đạm Đài Yêu Yêu nở nụ cười tự tin: “Tiểu sư đệ nhất định sẽ tới tìm chúng tai"

"Trong vòng vài ngày nữa, đệ ấy chắc chắn sẽ xuất hiện ở Luân Hồi tông!”

Liễu Như Khanh hưng phấn: “Vậy chúng ta còn đợi cái gì? Đi, đi tìm tiểu sư đệ thôi!”

Hai người lao thẳng ra khỏi thung lũng. Bên ngoài Luân Hồi tông trăm dặm. Diệp Bắc Minh đã dịch dung từ lâu.

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục bỗng vang lên: “Nhóc con, cậu cứ tự tin như vậy, tin rằng hai vị sư tỷ kia biết mình sẽ tới Luân Hồi tông sao?”

Diệp Bắc Minh cười đầy tự tin: “Đương nhiên!”

“Chúng tôi tâm ý tương thông, chỉ cần hai vị sư tỷ nghe được tin tức tôi giả chết, họ chắc chắn sẽ nghĩ tới chuyện này!" _

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục có chút do dự: "Sao tôi lại không tin được đây!

"Bất quá, cho dù hai vị sư tỷ của cậu đều đang ở Luân Hồi tông, thì trước tiên cậu vẫn nên cân nhắc làm sao thâm nhập được vào đó đi!”

Lúc này. Xung quanh Diệp Bắc Minh khắp nơi đều là võ giả!

Người đông nghìn nghịt.

Phóng mắt nhìn ra quảng trường vô tận, người đông như nêm cối!

Những người này kỳ thực đều đến đây để tham dự cuộc sát hạch nhập môn của Luân Hồi tông!

Diệp Bắc Minh cũng không ngờ tới bản thân thân lại tình cờ đụng trúng dịp tốt như vậy!

Phía trước quảng trường có một bục cao chót vớt! Trên bục cao là một cánh cửa truyền tống màu xanh lam. Phía sau cánh cửa truyền tống là con đường luân hồi dài hàng trăm dặm!

Bất cứ ai muốn gia nhập Luân Hồi tông đều phải giao nộp 1 vạn viên đá tinh thần mới đủ điều kiện thách đấu với con đường luân hồi!

Nếu thử thách thành công liền có thể trở thành đệ tử ngoại môn của Luân Hồi tông!

Một lúc sau!

Diệp Bắc Minh đã hòa mình trong đội ngũ tham gia khảo hạch: “Tiểu Tháp à, thực sự không còn cách nào khác nữa sao? Không thể đi đường vòng à?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp: “Nhóc con, xem ra trước mắt đây chính là cách đơn giản nhất rồi!”




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.