Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4478: Hai người cố gắng bình tĩnh lại



Liễu Như Khanh và Đạm Đài Yêu Yêu nhìn về phía Diệp Bắc Minh. Trong lòng cùng vui mừng khôn xiết: “Thật sự là tiểu sư đệ kìa!” Vào giây phút nghe thấy cái tên Dạ Huyền.

Bọn họ liền biết người trước mắt nhất định là tiểu sư đệ của mình. “Không được, không thể để mọi người nhận ral”

Hai người cố gắng bình tĩnh lại.

Đôi mặt đẹp vừa đảo, rơi trên người Bảo Kiếm Phong, người này vừa nấy lại muốn giết tiểu sư đệ?

“Bảo Kiếm Phong, ông dám coi thường quy định của tông môn sao?” “Vị Diệp... Dạ Huyền công tử này nếu đã đánh bại đệ tử nội môn!”

“Theo quy củ của Luân Hồi Tông, chúng ta phải trực tiếp thay thế địa vị của anh ta ở nội môn!”

“Ông muốn giết Dạ Huyền công tử, quy tắc của tông môn ở đâu?”

Một cỗ sát ý ớn lạnh bao trùm tới.

Bảo Kiếm Phong kinh hãi: “Hai vị thái thượng trưởng lão, đệ tử biết sai rồi!”

“Sai ở đâu?”

Đạm Đài Yêu Yêu hỏi.

Bảo Kiếm Phong xấu hổ, hận đến mức muốn tìm một vết nứt nào đó mà trốn vào: “Đệ tử không nên lạm dụng chức quyền, càng không nên ra tay với Dạ

Huyền công tử!”

“Nếu đã biết sai, còn không xin lỗi?”, giọng nói của Liễu Như Khanh lạnh lùng.

“Xin lỗi...”

Trong lòng Bảo Kiếm Phong run lên, khế ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy nhục nhã: “Hai vị thái thượng trưởng lão, thằng nhóc này...”

“Hửm?” Gương mặt xinh đẹp của Đạm Đài Yêu Yêu và Liễu Như Khanh lạnh lẽo.

Bảo Kiếm Phong không dám nói nhảm, chỉ có thể hướng về phía Diệp Bắc Minh: “Dạ Huyền công tử, thật xin lỗi!”

Chỉ ngắn gọn vài chữ, mà như một con dao đâm thẳng vào trái tim ông ta. Làm lòng tự trọng của ông ta vỡ vụn. Hai người phớt lờ Bảo Kiếm Phong.

Bước tới bên cạnh Diệp Bắc Minh, nắm lấy cánh tay anh: “Dạ Huyền công tử, bây giờ anh đã là đệ tử nội môn của Luân Hồi Tông”.

“Chúng ta đưa anh đi làm quen với Luân Hồi Tông”. Ba người cùng bay lên. Hướng vào nơi sâu trong Luân Hồi Tông mà đi.

Đợi đến khi đám người Diệp Bắc Minh đã đi xa, Bảo Kiếm Phong tức giận gầm lên: “Thật là vô cùng nhục nhã, nhục nhã mà!”

“Dạ Huyền, mày đợi đấy cho lão phu!”

Hai người rất nhanh trở lại thung lũng, quay về sơn cốc bế quan.

Chủ động mở trận pháp, khóa lại tất cả.

“Tiểu sư đệ, sao đệ bây giờ mới tới?”

Đôi mắt hai người đỏ hoe, nhào vào lòng Diệp Bắc Minh.

Căn mạnh vào vai Diệp Bắc Minh: “Lại giả chết! Ghét chết đi được!”






Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.