Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4625: Đạo đài Luân Hồi



Cả một cảnh giới lớn.

“Tiếp tục!”

Toàn thân Diệp Bắc Minh run rẩy, giống như bắt được vận may lớn: “Tiền bối Đế Thủ, dựa vào tốc độ này, đừng nói cảnh giới đại năng thượng cổi”

“Trực tiếp tiến vào cảnh giới Đại Đạo cũng không phải là không có khả năng!”

Đế Thủ khế cười nói: “Ha ha, ngươi nghĩ nhiều quá rồi, ở đây ngươi chỉ có thể tiến vào cảnh giới đại năng thượng cổ thôi!”

“Tại sao?” Diệp Bắc Minh nghỉ hoặc. Đế Thủ không trả lời.

Lúc này, tháp Càn Khôn Trấn Ngục tiếp tục nhắc nhở: “Nhóc con, đừng một mình hấp thu thế chứ!”

“Đạo đài Luân Hồi, còn bia mộ 100 vị sư phụ của cậu nữa”.

Diệp Bắc Minh như bừng tỉnh.

Bằng một niệm thức, anh tế ra đạo đài Luân Hồi.

Khoảnh khắc Đạo đài Luân Hồi xuất hiện, nó thế mà rung lên dữ dội.

Chủ động bạo phát ra một cỗ sức mạnh, giống như một miếng bọt biển, tham lam hấp thu nước suối thần.

Đồng thời.

Bia mộ của 100 vị sư phụ xung quanh Đạo đài Luân Hồi đột nhiên sáng bừng lên.

Từng đạo ảo ảnh linh hồn mơ hồ xuất hiện phía trên bia một! “Sư phụ!”

Diệp Bắc Minh vô cùng kích động.

“Đồ, đồ nhi...”

Vua tàn sát là người đầu tiên tỉnh lại, nhìn mọi thứ xung quanh, kinh hãi nói: “Đây là chuyện gì? Sư phụ ta không phải đã chết rồi sao?”

“Tại sao... lại có thể tỉnh lại?”

“Đồ nhi, chuyện này là sao? Vi sư tại sao cảm thấy được một cỗ sức mạnh cực kỳ thuần khiết đang giúp ta tái tạo lại linh hồn!”

“Vả lại còn giúp ta nuôi dưỡng thần hồn nữa”. Tiếp theo đó.

Giáo Phụ!

Dược Vương Quỷ Cốc!

Kiếm Chủ Bất Diệt!

Đan Đế Bất Hủ...

Linh hồn của 100 vị sư phụ dần được hồi sinh.

Từng đạo linh hồn ngưng tụ trên bầu trời phía trên bia mộ, vẫn trong suốt nhưng lại cho Diệp Bắc Minh sự tự tin vô cùng lớn.

Đôi mắt anh đỏ hoe, nước mắt trào ra: “Ha ha ha, tốt quá rồi, sư phụ!”






Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.