Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4676: Tôi đầu hàng!



“Đây mới là lần thứ năm mà đã không chịu được rồi à?” Côn Ngô Mật Phi liếm đôi môi đỏ mọng, nở nụ cười bỡn cợt!

Diệp Bắc Minh đỡ eo, tay còn lại thì chống lên một hòn đá nhô ra trên bề mặt hang động!

“Em... Tôi đầu hàng!”

Khóe miệng anh giật giật, khí phách cao ngất vừa rồi biến mất không còn tăm hơi, triệt để nhận thua!

Sau khi được 'thả xích, nếm được mỹ vị của tình dục, Côn Ngô Mật Phi thực sự quá dũng mãnh!

Hơn nữa cô ấy hoàn toàn không cảm thấy chuyện vận động giữa nam nữ có gì không tốt!

Ở cô không có sự thẹn thùng của một người phụ nữ, càng không biết đến việc che giấu bản thân là gì, thích là thích, không thích là không thích!

Cô rất thích cảm giác ép khô Diệp Bắc Minh!

“Không sao, anh đã rất giỏi rồi...”

Côn Ngô Mật Phi bước tới vỗ vai Diệp Bắc Minh. “Tôi %§...9%&$&$..." Diệp Bắc Minh bực bội chửi rủa một tràng.

Máu nóng lên não liền một phát túm lấy Côn Ngô Mật Phi, dòng khí hỗn độn trong hang lại một lần nữa cuộn trào!

Nửa ngày sau, Diệp Bắc Minh lại một lần nữa giơ cờ trắng bại trận.

Gương mặt xinh đẹp của Côn Ngô Mật Phi đỏ bừng, đôi mắt đẹp long lanh ý cười: “Biểu hiện lần này của anh không tệ, bổn tiểu thư tạm tha cho anh lần này!”

Khó có dịp Diệp Bắc Minh không dám buông lời ngông cuồng! Côn Ngô Mật Phi thực sự quá điên cuồng!

Trước mặt người khác cô luôn duy trì vẻ đạm mạc xa cách, ngạo mạn, tự cao nhưng trên phương diện đó lại cực kỳ phối hợp với Diệp Bắc Minh!

Cô mang tới một cảm giác mới lạ mà anh chưa từng được trải nghiệm từ trên người những bóng hồng khác.

Nhiều lần đẩy anh từ thế chủ động sang bị động, trên người cô tự toả ra một sức hấp dẫn riêng biệt!

“Chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo đây?” Côn Ngô Mật Phi thay một thân trang phục mới.

Bộ quần áo vừa rồi sớm đã bị Diệp Bắc Minh xé thành vải vụn, không cách nào mặc được nữa!

“Em đừng chạm vào tôi... Diệp Bắc Minh lạnh cóng mà rùng mình. “Phì.... Ha ha ha hai”

Côn Ngô Mật Phi che miệng cười trộm: “Trông anh sợ hãi chưa kìa, em đâu có ăn thịt anh!”

Dứt lời gương mặt cô liền trở nên nghiêm nghị, chỉnh trang lại mái đầu của mình!

Rồi lấy ra một đôi tất dài màu trắng, xỏ xuống đôi chân ngọc ngà. “Em nói nghiêm túc đó, kế hoạch tiếp theo của anh là gì?”

“Anh khuấy đảo ầm ï Thần viện Thái Thương như vậy, lại cướp đi em từ dưới tay của Bất Hủ Vấn Thiên, hắn nhất định là tức chết rồi!”

“Thần viện Thái Thương, tộc Bất Hủ, còn có tộc Côn Ngô, tất cả bọn họ sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh đâu”.

Côn Ngô Mật Phi rất vui mừng, hoàn toàn là dáng vẻ chỉ sợ thiên hạ không loạn!

Diệp Bắc Minh cau mày, trầm mặc mấy giây mới đáp: “Tôi muốn nâng cao thực lực”.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.