Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4702: Chúng không đuổi kịp



Chỉ với một bước chân đã xuất hiện tại vị trí cách đó một trăm nghìn mét!

Chỉ là bị Diệp Bắc Minh khiêng trên vai như vậy dẫn tới việc đôi gò bồng đảo không ngừng cọ xát gợi lên những xúc cảm không nên có trong tình huống nguy cấp này, mới khiến cô ấy ngại ngùng mở miệng!

Diệp Bắc Minh dừng lại.

Quay đầu nhìn phía sau một cái, nói: “Chúng không đuổi kịp, an toàn rồi!"

U Nhược ngồi trên đất, một hơi nuốt xuống vài viên đan dược rồi vận công điều trị!

Sau khi lấy lại chút sức lực, mới nghiêm túc nhìn Diệp Bắc Minh nói: “Anh Diệp, tại sao anh lại cứu tôi?”

Diệp Bắc Minh không chút giấu giếm giải thích chuyện của lão Tế Hoàng một lượt.

“Tôi biết cô khó lòng mà tin nhưng những chuyện này đều là thật!”

“Tôi đã đồng ý với lão Tế Hoàng, bảo vệ an toàn cho cô, đồng thời giúp cô tìm lại kiếm Thiên Yêu!”

Nói đoạn, tay anh mở ra, bên trong là một viên nội đan màu vàng: “Coi như thù lao, ông ấy đã cho tôi nội đan của mình!”

Khuôn mặt xinh đẹp của U Nhược biến ảo không ngừng.

Cuối cùng mới hít một hơi thật sâu, gật đầu nói: “Anh Diệp, tôi tin anh!” “Vậy thì tốt!” Diệp Bắc Minh gật đầu, đỡ mất công anh giải thích thêm.

Anh thu lại nội đan, chỉ bằng một suy nghĩ liền thả Côn Ngô Mật Phi ra ngoài!

“Tiểu Minh Minh, anh được lắm, chuyện kích thích như vậy mà không cho em tham gia cùng?”

“Không có sự cho phép của em, lần sau không được ném em vào trong tòa tháp kia nữa!”

Tòa tháp đó?

“Là tòa bảo tháp cổ xưa đã khiến Lôi Mông bị thương nặng chỉ với một đòn sao?”, ánh mắt U Nhược lóe lên.

Côn Ngô Mật Phi lúc này mới phát hiện ra sự hiện diện của cô ấy: "Này, sao cô ta lại ở đây? Không phải là anh lại đi cướp trở về đó chứ?” Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: "Đúng thật là cướp về!”

Côn Ngô Mật Phi ngơ người, mày liễu lập tức dựng thẳng: “Tốc độ trêu hoa ghẹo cỏ của anh cũng nhanh quá rồi đó!”

Trong lòng dần dâng lên sự ghen tị!

Xét về ngoại hình, U Nhược không hề thua kém cô chút nào.

Còn là yêu tộc!

Trời sinh đã sở hữu khí chất quyến rũ, cô có một cảm giác nguy cơ!

Nghĩ vậy liền chen vào giữa hai người họ, lạnh giọng quát: “Tôi cảnh cáo cô, đừng hòng có ý với anh ấy!”

"Người đàn ông này thuộc về riêng Côn Ngô Mật Phi tôi!” “Cô Côn Ngô, cô hiểu lầm rồi...”

U Nhược vội vàng giải thích chuyện xảy ra vừa rồi.

“Như thế còn được!”




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.