Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4815: Toàn thân run rẩy!



Bất Hủ Thương, Lam Nguyệt Nhã, cùng với hai mươi mấy cảnh giới Tế Đạo đang đứng ở đẳng xa.

Tất cả ngớ người đứng yên tại chỗ!

Môi hôi tuôn như mưa!

Toàn thân run rẩy!

Tròng mắt cơ hồ sắp nứt ra rồi!

Bất Hủ Khung! Khung lão tổ! Cảnh giới Tế Đạo tầng ba đấy!

'Thế mà lại bị một bàn tay đứt lìa đánh trọng thương chỉ với một chưởng?

Bàn tay đứt lìa kia mịn màng như ngọc, chỗ miệng vết thương máu chảy đầm đìa, năm ngón tay cực kỳ thon dài, hoàn mỹ, đây chắc chắn là bàn tay của một nữ nhân!

Nhưng.

Chỉ với một bàn tay đứt lìa như vậy, thế mà con mẹ nó đánh một chưởng đã làm Bất Hủ Khung trọng thương?

Chủ nhân của bàn tay này, rốt cuộc đã lên đến cảnh giới gì vậy?

"Đù mét"

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh ngạc thốt lên, rồi truyền âm với cảm xúc sợ hãi cực độ: "Dao Trì, không ngờ cô lại mạnh đến vậy, tại sao lúc trước ở

tộc Bất Hủ cô không ra tay?"

Dao Trì cười nhạt: "Bổn đế giết một tên cảnh giới Tế Đạo tầng ba, còn không dễ như trở bàn tay à?"

"Nhưng ở trong tộc Bất Hủ, ông nghĩ chỉ có một tên cảnh giới Tế Đạo. tầng ba chắc? Đấy còn chưa kể còn có kiếm Bất Hủ tọa trấn nữa!"

"Một khi bổn đế bị giữ lại, đó sẽ là bị giữ lại thật đấy!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc mấy giây rồi bật ra một câu: "Hiểu rồi!"

Nội tâm Diệp Bắc Minh cũng vô cùng chấn động! Rốt cuộc cảnh giới Đại Đế mạnh cỡ nào chứ? "Ngươi... rốt cuộc ngươi là cái thứ gì vậy?"

Bất Hủ Khung kinh hãi, không kìm được run rẩy!

Nỗi sợ hoàn toàn chiếm cứ tâm trí ông ta, không ai biết hiện giờ ông ta đang sợ hãi cỡ nào!

"Ồn ào!"

Đế Thủ phát ra một thanh âm, sau đó nhoáng cái đã xuất hiện trước. người Bất Hủ Khung!

Một chưởng đánh vào trán ông ta!

Khí tràng cường đại, sức uy hiếp khủng bố, khiến cho Bất Hủ Khung đang trọng thương không còn bất kỳ khả năng phản kháng nào!

Bụp!

Một âm thanh nặng nề như tiếng quả dưa hấu bị đập nát vang lên, đầu của Bất Hủ Khung nổ tung ngay tại chỗ!

Tiếp đó, gân mạch toàn thân đứt đoạn, xương cốt còn chưa nát thành bột vụn, thân hình đã hóa thành một làn sương máu ngay tại chỗ!

Đế Thủ không truy đuổi, mà lóe lên như một tia sáng quay vào tầng 108 của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

"Còn không đi mau, đợi gì nữa?"

"Vừa rồi bổn đế ra tay đã để lộ hơi thở rồi, chỉ chốc lát nữa là sẽ có rất nhiều người cảnh giới Tế Đạo đến đây!"

"Về phần đối phó ra sao, đó là việc của các ngươi! Đừng có bảo bổn đế không quan tâm tính mạng Diệp Bắc Minh nữa!" Dao Trì hừ lạnh một tiếng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.