Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4854: Vậy tôi sẽ cho họ ngậm miệng lại!



"Mật Phi, con quên lúc con còn nhỏ, lão tổ đã dạy dỗ con như thế nào rồi sao?"

Côn Ngô Tuyệt Long nói nhanh. Côn Ngô Tuệ gật đầu theo: "Mật Phi, con là thiên tài của Côn Ngô tộc!" "Sau khi con trở về, vị trí tộc trưởng Côn Ngô tộc chính là con!"

"Sau này, núi Côn Ngô cũng sẽ do con quản lý, con và Diệp Bắc Minh có thể ở lại Côn Ngô gia, sinh thật nhiều con!"

Hai người nói. Ánh mắt vô cùng nhiệt tình nhìn Côn Ngô Mật Phi!

Côn Ngô Mật Phi không để ý đến hai người, nhìn Diệp Bắc Minh : "Tiểu Minh Minh, hai lão bất tử này là ai? Ồn ào quái"

"Vậy tôi sẽ cho họ ngậm miệng lại!"

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Tiến lên một bước, Thúc Địa Thành Thốn!

Đáp xuống trước mặt hai người bọn họ!

"Ngươi muốn làm gì?"

Cơ thể Côn Ngô Tuyệt Long run rẩy.

Côn Ngô Tuệ ở một bên càng run rẩy không ngừng! "Làm cho các người câm miệng!"

Diệp Bắc Minh mở rộng hai tay, vỗ vào đầu hai người! Hai người giật mình, lập tức phản ứng lại!

"Muốn giết chúng ta?"

"Nằm mơ đi!!!"

Hai mắt bọn họ đỏ ngầu, hai thanh kiếm Thiên Long đồng thời chém vào. cánh tay Diệp Bắc Minh!

Keng!

Khoảnh khắc Kiếm Thiên Long nổ tung, một bàn tay rơi xuống đầu bọn họ: "Kết thúc rồi...

Bang! Bang!

Trong khoảnh khắc đầu của họ nổ tung, hai đạo thần hồn lao ra, điên cuồng chạy về phía ngoài Vạn Y Cốc!

"Muốn chạy?”

Diệp Bắc Minh hừ lạnh một tiếng, vung tay, từ lòng bàn tay bay ra hai con rồng lửa được ngưng tụ từ Phần Thiên Chi Diễm!

Trực tiếp nuốt chửng nó!

Thần hồn Côn Ngô Tuyệt Long và Côn Ngô Tuệ đã bị tiêu diệt, hoàn toàn rơi xuống!

Cùng lúc đó, Côn Ngô Mật Phi cũng cảm thấy hoa mắt chóng mặt! Cơ thể mềm nhũn!

"Mật Phi!"

Diệp Bắc Minh một bước tới trước mặt cô, cẩn thận kiểm tra!

Chỉ thấy.

Khuôn mặt xinh đẹp của Côn Ngô Mật Phi tái nhợt, thân thể không ngừng run rẩy, hơi thở trở nên rất yếu ớt.

Vạn Đỉnh Thiên đi tới nói: "Để giúp cậu tái tạo thân thể, cô ấy đã dùng hơn một nửa máu trong người!"

"Tiếp đó, một mình chống lại sáu cảnh giới Tế Đạo, đốt cháy rất nhiều tinh huyết, có thể cầm cự đến lúc này tất cả là nhờ một hơi thở!"

Sắc mặt Diệp Bắc Minh tối sâm: "Con của chúng ta tuyệt đối không thể có chuyện gì được!”

Một tiếng xoẹtI Đầu ngón tay cào xước lòng bàn tay, đưa tới miệng Côn Ngô Mật Phi:

"Mật Phi, uống máu của tôi! Tôi là máu Hỗn Độn Đại Đế, có thể chữa lành vết thương, cũng có thể cứu con của chúng ta!"

Cùng lúc này. Bên ngoài Vạn Y Cốc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.