Bất Hủ tộc.
Đỉnh thứ nhất, chủ điện.
Sau khi chuông Hư Không vang lên, những bóng người già nhanh chóng bước vào đại điện.
"Động Hư đại ca, tại sao đột nhiên lại rung chuông Hư Không? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?"
Mọi người còn chưa ổn định chỗ đứng đã lên tiếng hỏi! Đột nhiên.
Đồng tử tất cả mọi người đều co rút, nhìn chiếc ghế ở nơi cao nhất trong chủ điện một cách không dám tin!
Có một người đàn ông cực kỳ trẻ tuổi đang ngồi trên đó!
Bất Hủ Động Hư lại đứng ở một bên!
"Tiểu tử, ngươi là ai? Thật to gan, ai cho phép ngươi ngồi ở đó?" "Cút xuống cho ta!"
"Đúng! Còn không mau cút xuống?"
Mọi người đang nói.
"Diệp Bắc Minh, là ngươi! Ha ha ha, Động Hư đại ca, thật tốt quá rồi, anh đã bắt được tiểu tử này về rồi?” Một tràng cười kích động vang lên.
Mọi người quay đầu lại!
Bất Hủ Chiến đi vào!
Ông ta bị Côn Ngô Mật Phi đánh đến tàn phế, suýt chết! Cảnh giới từ Tế Đạo cấp bốn bị tụt xuống Tế Đạo cấp ba! Như vậy mới giữ được mạng sống!
Kẻ thù gặp nhau, không khỏi đỏ mắt!
"Động Hư đại ca, thật tốt quá rồi, tên súc sinh này bị phế rồi chứ? Ha ha ha, vẫn là cảnh giới Đại Năng cấp năm thôi!”
“Động Hư đại ra ra trận, quả nhiên không có gì là không thắng được!”
"Ý? Tên súc sinh này sao lại ngồi ở đó? Tên súc sinh, còn không quỳ xuống, đó là nơi ngươi có thể ngồi sao?”
Mỗi câu Bất Hủ Chiến nói ra, sắc mặt Bất Hủ Động Hư lại tối sâm thêm một chút!
"Cút xuống maulll" Tiếng hét cuối cùng!
Sắc mặt già nua của Bất Hủ Động Hư tái mét, trên trán nổi gân xanh: "Bất Hủ Chiến, ai cho ngươi nói chuyện với Diệp công tử như vậy?”
"Mẹ kiếp, ai cho ngươi dũng khí thế? Hôm nay ta mời mọi người đến đây chính là để thông báo rằng mọi chuyện giữa Bất Hủ tộc và Diệp công tử đều là hiểu lầm!"
"Từ nay trở đi, Diệp công tử chính là bạn của Bất Hủ tộc!" Bất Hủ Chiến ngơ ngác: "Cái... cái gì?"
Những ông lão khác cũng lần lượt ngây ra!
Bất Hủ Động Hư hét lớn: "Bất Hủ Chiến, quỳ xuống!"
"Xin lỗi Diệp công tử!"
Bất Hủ Chiến không thể tin được, vẻ mặt kinh hãi, trong lòng chấn động: "Động Hư đại ca, anh... anh nói cái gì? Không phải đang đùa đấy chứ?"
"Bảo ta... quỳ xuống trước tên súc sinh này? Còn phải xin lỗi?" Một dự cảm xấu lan khắp cơ thể! Cả đại điện chìm trong im lặng!
Giọng nói của Bất Hủ Động Hư lạnh lùng: "Bây giờ ngươi hãy quỳ xuống, xin lỗi Diệp công tử. Có lẽ mọi chuyện còn có thể xoay chuyển được!"
"Nếu như ngươi còn do dự không muốn quỳ xuống..." Gòn chưa nói hết câu!
Bất Hủ Chiến trực tiếp cắt ngang: "Bảo ta quỳ xuống trước hắn? Không thể nào!"
"Bất Hủ Động Hư, đầu của ngươi hỏng rồi, nhưng đầu của ta thì không!" "Tên súc sinh này hôm nay tự đến đây, ta chắc chắn sẽ giết hắn!"
Đưa một tay ra, tóm lấy trái tim Diệp Bắc Minh!
Trong suốt quá trình, Diệp Bắc Minh vẫn thờ ơ, ngồi yên lặng trên ghết
"Ha ha ha, tên súc sinh ngươi bị dọa ngu luôn rồi à?"
"Bảo ta quỳ xuống trước mặt ngươi? Nằm mơ đi!"