Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4870: Ghi nhớ đi!



Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Tôi cứ tưởng anh sẽ phản kháng thêm chút nữa cơi"

Một cái tát rơi xuống! Phùi

Bất Hủ Bất Bại hóa thành huyết vụ ngay tại chỗ, thần hồn tan biến ngay tại chỗ!

Năm ngón tay nắm lại, thần hồn Bất Hủ Thương trong lồng giam dị hỏa cũng bị tiêu diệt!

Làm xong hết thảy, Diệp Bắc Minh quay người, trực tiếp đẩy cửa chính tổ điện tộc Bất Hủ ra, bước vào trong!

Trên bậc thang bên ngoài tổ điện, yên lặng một cách đáng sợt

"Diệp Bắc Minh đi vào rồi, anh ta đi vào rồi! Mau, không được để anh ta lấy đồ trong tổ điện đi!" Bất Hủ Trục Nhật đỏ hồng mắt, điên cuồng leo lên bậc thang.

Leo một phát mười mấy bậc!

Ong!

Một cỗ áp lực cực kỳ khủng bố đè xuống, anh ta hộc ra một ngụm máu, nằm sấp trên bậc thang!

"Rốt cuộc chuyện này là sao... rốt cuộc tên này đã trải qua chuyện gì?

Sao anh ta có thể leo một phát lên đỉnh như thế, áp lực ở đây ít chất cũng gấp mười nghìn lần mà..."

Đi vào trong điện. Một bức tượng thanh niên cao trăm mét đứng sừng sững giữa đại điện!

Xung quanh đèn đuốc sáng trưng, 99 cây cột vàng chạm hình rồng uốn lượn, đứng xung quanh.

Trên mỗi cây cột, đều khắc vô số đạo phù văn bằng những chữ giống như nòng nọc màu vàng!

"Kim Khoa Văn?" Diệp Bắc Minh sửng sốt.

Kim Khoa Văn là chữ viết riêng cho công pháp cấp Đại Đế, thế mà lại khắc ở đây?

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kích động: "Nhóc con, má nó, đây không phải là Hư Không Thuật đấy chứ?"

"Hư Không Thuật?"

Mắt Diệp Bắc Minh sáng rực.

Giọng Dao Trì vang lên: "Nhìn từ chữ viết, đây hẳn là Hư Không Thuật do đại đế Bất Hủ để lại!"

"Bổn đế hiểu rồi, đại đế Bất Hủ lưu lại Hư Không Thuật ở tổ điện, chỉ có những người leo hết các bậc thang ở Tổ Điện trong thời gian quy định, mới

có tư cách học Hư Không Thuật!"

"Bao nhiêu năm qua, chỉ có người của tộc Bất Hủ mới có tư cách vào đây."

"Cũng không cần lo Hư Không Thuật sẽ bị lộ ra ngoài, nhưng đại đế Bất Hủ không ngờ là, ngươi lại vào được đây!"

"Nhóc con, còn đợi gì nữa? Ghi nhớ đi!"

Dao Trì nhắc nhở: "Diệp Bắc Minh, ngươi đi tìm thi thể của ta và Bất Hủ Đế Kim trước đi!"

"Phép tắc Hư Không là phép tắc cấp đế, không phải cái có thể lĩnh ngộ ngay trong một chốc một lát được, ngươi..."

Gòn chưa nói hết câu!

Diệp Bắc Minh đã mở mắt ra, nở một nụ cười: "Phép tắc Hư Không tầng một, lĩnh ngộ xong!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.