Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4921: Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kêu lên!



Chuông Hồng Hoang đột nhiên rung lên!

Sắc mặt bốn người Cổ Chung Thư thay đổi: "Diệp Bắc Minh, cậu điên rš dám đụng đến Đại đế chỉ binh, cậu có biết nếu chọc giận nó sẽ có hậu quả gì không?”

"Tôi không quan tâm hậu quả là gì!" Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Thanh kiếm trong tay anh cắm vào khe hở, bỗng nhiên dùng một lực mạnh, chuông Hồng Hoang lại thật sự khẽ rung lên!

“Thằng nhóc này đã dịch chuyển được Đại đế chỉ binh à?”

Bà lão cảnh giới Tế Đạo cấp bảy mở miệng.

Ánh mắt Cổ Chung Thư trầm xuống, nhìn chằm chằm vật trong tay Diệp Bắc Minh: "Đây là... Bất Hủ Đế Kim? Làm sao có thể, cậu lấy đâu ra một khối Bất Hủ Đế Kim lớn như vậy?"

"Thật sự là Bất Hủ Đế Kim!"

Đôi mắt của bà lão cũng mở to.

Đây là chất liệu làm ra Đại đế chỉ binh, đồ vật dành riêng cho tộc Bất Hủ!

"Chẳng lẽ thứ trong tay cậu ta là kiếm Bất Hủ?" Bà lão thắc mắc.

"Không thể nào!"

Cổ Chung Thư quả quyết lắc đầu: "Trước đây chúng ta đã từng nhìn thấy kiếm Bất Hủ, nó chắc chăn không giống như thế này!"

"Hơn nữa, thanh kiếm này không có hơi thở của Đại đế chỉ binh, chỉ đơn giản là một cái phôi mà thôi!" "Hình dáng cũng hoàn toàn khác với kiếm Bất Hủ, có lẽ thằng nhóc này đã

có được một mảnh Bất Hủ Đế Kim từ đâu đó, tự mình chế tạo ra kiếm phôi!"

"Trời ạ... Hỗn Độn Đế Thể, còn có Bất Hủ Đế Kim!" Bà lão kích động đến toàn thân run rẩy.

Thằng nhóc này muốn làm trái ý trời à! Boong—t

Lúc này, từ chuông Hồng Hoang vang lên một tiếng vang, một luồng hơi thở không thể ngăn cản bộc phát, nghiền áp về phía Diệp Bắc Minh!

"Không được, thằng nhóc này gặp nguy hiểm!" Cổ Chung Thư tiến lên, lao tới chuẩn bị cứu người! Ầm ầm ầm!

Một sức mạnh vô hình quét qua, Cổ Chung Thư trực tiếp bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi trong không trung!

Cùng lúc đó, trên người Diệp Bắc Minh vang lên một tiếng 'rắc'! Máu thịt nổ tung ra hàng chục vết thương! Máu không ngừng chảy ra!

Ngay cả xương cốt cũng phát ra âm thanh giòn vang, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào!

"Nhóc con, cậu điên rồi! Mau bỏ đi! Cảnh giới của cậu quá thấp, cho dù cậu là Hỗn Độn Đế Thể, hiện tại cũng không thể chống đỡ nổi sức mạnh của Đại đế chỉ binh!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kêu lên!

Mắt Diệp Bắc Minh đỏ hoe!

Anh cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay, dùng nó làm đòn bẩy, chuẩn bị cạy chuông Hồng Hoang ra!

Gào——!

Cho dù là cảnh giới Tế Đạo cấp chín cũng không dám làm như vậy! Boong —!

Chuông Hồng Hoang tựa hồ đang tức giận, một tiếng chuông vang lên, xung quanh hư không vỡ vụn trong nháy mắt, toàn bộ sụp đổi

Một luồng sức mạnh hủy diệt đang đè ép về phía Diệp Bắc Minh, nếu như rơi vào người anh thì nhất định sẽ khiến anh tan thành sương máu!

Vào thời khắc mấu chốt này, trong chuông Hồng Hoang vang lên một giọng nữ: "Dừng lại! Nếu làm tổn thương tiểu Thần Thần, tôi tuyệt đối sẽ không ở lại đây!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.