Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4947: Là cái thá gì!



Thì bất kể hôm nay anh có nháo cỡ nào!

Kể cả anh muốn làm gia chủ nhà họ Diệp, Diệp Thí Thiên cũng sẽ gật đầu! Chỉ một Thánh tử nho nhỏ?

Là cái thá gì!

"Mấy tên này lôi ra ngoài phế đi!"

Diệp Bắc Minh chỉ vào lão giả áo trắng với mười mấy lão giả cảnh giới Tế Đạo!

"Vâng, Thánh tử!"

Mười mấy chấp pháp đi ra từ hai bên đại điện, sau đó lôi mười mấy lão giả cảnh giới Tế Đạo kia xuống như lôi chó chết vậy!

"Wào... Thánh tử oai phong thật!" "Đùi Đây chính là khí phách của cường giả hả? Siêu quát"

"Mẹ ơi, từng việc mà Thánh tử Bắc Minh vừa làm, dù cho tôi một trăm lá gan, tôi cũng không dám làm đâu!"

"Thế nên cậu không phải Thánh Tử, anh ấy mới là Thánh tử!"

Các thanh niên nam nữ trong đại điện thảo luận sôi nổi.

Trong suốt quá trình, thanh niên câu cá bình tĩnh quan sát tất cả, một mực dõi theo Diệp Bắc Minh đi lên vị trí dành choThánh tử nhà họ Diệp, rồi chậm rãi ngồi xuống.

"Phải rồi, năm xưa tôi bị ám sát, cơ thể bị hủy!"

Diệp Bắc Minh chợt nói.

Hiện trường lập tức trở nên im lặng!

Tất cả nhìn anh!

"Khối Hỗn Độn cốt trong cơ thể tôi, chắc là không bị hủy chứ? Gia chủ, bây giờ nó đang ở đâu?"

Anh quay đầu nhìn sang Diệp Tỉnh Khung! "Cái này...

Diệp Tinh Khung hơi do dự, ông ta nhìn về phía thanh niên câu cá ở bậc thang thứ 99I

Không chỉ có Diệp Tỉnh Khung, những người khác nhà họ Diệp cũng nhìn sang!

"Ở chỗ anh à?" Diệp Bắc Minh chuyển †ầm nhìn, nhìn vào thanh niên câu cá: "Anh là ai?"

Thanh niên câu cá đứng dậy, nở nụ cười: "Thánh tử, tôi tên là Diệp Tiên Phàm! Tiên trong tiên nhân, phàm trong bình phàm."

"Nhìn ra được, anh khá bình phàm!" Diệp Bắc Minh gật đầu. Đại điện im lặng như tờ!

Mọi người giật giật khóe miệng!

Người ta chỉ nói câu khách sáo thôi, cậu tưởng thật à?

Đến cả Diệp Tiên Phàm, con ngươi cũng hơi co lại!

Sau đó, anh ta mỉm cười: "Thánh tử nói phải, so với thể chất Hỗn Độn của Thánh tử, tôi tầm thường thật."

Diệp Bắc Minh bật ra một câu: "Giao Hỗn Độn cốt ra đây!"

Bầu không khí trong đại điện trở nên nghẹt thởi

Mọi người nhìn về phía Diệp Tiên Phàm, đợi phản ứng của anh ta! Tất cả mọi người đều nghĩ rằng, sắp xảy ra một cuộc xung đột! Không ngờ.

Diệp Tiên Phàm lại mỉm cười đứng lên: "Hỗn Độn cốt, vốn là đồ của Thánh tử!"

"Thời gian qua, gia tộc sợ Hỗn Độn cốt chết đi, nên đã đặt vào cơ thể tôi để dùng máu nuôi dưỡng!"

"Bây giờ, Thánh tử đã trở lại, vật về với chủ cũ, cũng là lẽ đương nhiên!" Dứt lời.

Diệp Tiên Phàm giơ tay trái ra, chọc vào cánh tay phải của mình! Phập!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.