"Đù mét! Con bảo cái gì?"
Diệp Thí Thiên ngây người.
Cả người cứng đờ đứng yên tại chỗ!
"Con bảo! Côn Ngô Mật Phi là Hỗn Độn thể được tạo ra, còn con vốn đã là Hỗn Độn thể, bây giờ hai đứa có con?"
"Đùi Thế thì con của hai đứa, chắc chắn mang thể chất Hỗn Độn!"
Diệp Thí Thiên kích động đến nỗi run cả người: "Đợi đã!"
"Con vừa bảo, trong tay con có mẫu thạch Hỗn Độn hả?”
"Ừng ực..." Dù là Diệp Thí Thiên, ông ta cũng phải nuốt ngụm nước miếng! "Vâng! Lão tổi"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Anh khoát tay, một khối mẫu thạch Hỗn Độn xuất hiện trong lòng bàn tay!
"Hít!"
Diệp Thí Thiên hít một ngụm khí lạnh, sốc đến nỗi lùi về sau mấy bước!
Cảnh giới càng cao, thì càng hiểu sự khủng bố của mẫu thạch Hỗn Độn, đối với người ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín mà nói, vật này còn quan trọng hơn binh khí Đại Đết
Thậm chí.
Dù là Diệp Thí Thiên, con ngươi cũng không kìm được, lóe lên một tia tham lam!
Giây tiếp theo.
Ông ta hít sâu một hơi, lắc lắc đầu, tiêu diệt cái lòng tham kia đi!
"Minh Nhi, con phải giữ cẩn thận vật này!"
"Nhớ kỹ, tuyệt đối không được dễ dàng... không đúng, con không được để nó xuất hiện trước mắt bất kỳ ail Kể cả lão phu, con cũng đừng nhắc đến nó nữa!" Giọng Diệp Thí Thiên cực kỳ nghiêm túc.
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Sao vậy, lão tổ?"
Diệp Thí Thiên nghiêm túc vô cùng: "Mẫu thạch Hỗn Độn, ra đời từ trong Hỗn Độn!"
"Con biến nó thành bất cứ vật gì, đều quá lãng phí!" Diệp Bắc Minh sửng sốt: 'Vì sao?" Diệp Thí Thiên tức quá hóa cười: "Vì sao ư? Nhóc con, con đúng là..."
"Bất kỳ thứ gì, bất kỳ vật liệu nào trên đời này, kể cả kim chúc để tạo ra binh khí Đại Đế, thì cũng có thể tìm được!"
"Chỉ mỗi mẫu thạch Hỗn Độn là ra đời thuở thiên địa sơ khai, nên chỉ cần dùng một miếng là sẽ mất một miếng, mãi mãi không còn nữa!"
"Trong tay con có một khối to thế này, đủ để khiến cho tất cả thế lực ở Nguyên Thủy Chân Giới tranh cướp bể đầu!"
"Quan trọng hơn là, tay cầm mẫu thạch Hỗn Độn, có thể lĩnh hội một tia khí vận đại đạo của thiên địa sơ khai!"
"Thậm chí, có thể giúp những lão giả ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín như bọn †a đột phá!"
Diệp Bắc Minh hơi cảm động.
Anh có thể cảm nhận được, Diệp Thí Thiên đối xử với anh thật lòng! Khác hẳn Diệp Tiêu Dao!
Có thể sánh với trăm vị sư phụ của anh!
"Nếu nó có thể giúp lão tổ đột phá, con tặng lão tổ đấy!" Diệp Bắc Minh mỉm cười, đưa mẫu thạch Hỗn Độn qua.
Diệp Thí Thiên hãi đến nỗi liên tục lùi về sau, hít mấy ngụm khí lạnh: "Hít! Hít! Hít... nhóc con, con... con nói gì?”
"Con... con muốn tặng ta á? Không không không, nó quá trân quý!" "Con giữ lại vật này đi, con là Hỗn Độn đế thể, nó quan trọng với con hơn!" Sau một lúc kích động ngắn ngủi.
Diệp Thí Thiên lắc đầu quả quyết!
Cho ông ta vật này, đúng là phí của trời! Diệp Bắc Minh cười: "Lão tổ, cái này con có nhiều lắm." Ngay sau đó.
Trên một bàn tay khác lại xuất hiện một miếng mẫu thạch Hỗn Độn!