Suốt một canh giờ trôi qua, Diệp Thí Thiên vẫn ôm khối mẫu thạch Hỗn Độn kia, nói không dứt miệng!
Diệp Bắc Minh cũng buồn ngủ rồi, anh ngủ gật trên ghế: "Lão tổ, người ổn chưa?"
"Ừng ực... ha ha ha ha, ta ổn rồi!" Diệp Thí Thiên cười to, mặt mũi hồng hào cất khối mẫu thạch Hỗn Độn đi.
Ông ta bước nhanh, nắm lấy tay Diệp Bắc Minh: "Nhóc con, đi cùng lão tổ đến một nơi!"
"Đi đâu ạ?"
Diệp Bắc Minh ngẩn người.
Diệp Thí Thiên khí phách nói: "Đi đón nữ nhân của con về!”
Nửa canh giờ sau, trên quảng trường bên ngoài đế cung Hồng Hoang, một cánh cửa không gian hé ra, một giọng nói rắn rỏi vang vọng khắp thành Hồng Hoang: "Tĩnh Du lão tổ ra đây cho lão phu!"
mầm!
Toàn bộ thành Hồng Hoang chấn động!
Nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy, hư không đang dao động!
Trong thành Hồng Hoang, hàng triệu tu võ giả kinh hãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía đế cung Hồng Hoang!
Vô số bóng người lao tới, sau đó họ kinh ngạc nhìn lão giả tóc trắng đang ngạo nghễ đứng trên không trung, nhìn xuống phía dưới!
"Hít! Cảnh giới Tế Đạo tầng chín!"
'Vào khoảnh khắc trông thấy Diệp Thí Thiên, vô số tu võ giả quỳ bụp trên mặt đất!
Sắc mặt trắng bệch, quỳ bái!
Đế cung Hồng Hoang xôn xao ầm ï, Hoang Cửu Dương dẫn theo một nhóm trưởng lão, vội vàng đi ra, lúc trông thấy Diệp Thí Thiên, họ sốc!
"Cảnh giới Tế Đạo tầng chín?”
Cả đám trợn tròn mắt, lúng ta lúng túng!
"Kia là Diệp Bắc Minh à?”
"Đúng là cậu ta đấy, lẽ nào cậu ta là người nhà họ Diệp ở Trung Châu?"
Nhóm trưởng lão đứng cạnh Hoang Cửu Dương phát hiện, Diệp Bắc Minh đang đứng sau lưng Diệp Thí Thiên.
"Diệp Thí Thiên, ông tới đế cung Hồng Hoang của tôi làm gì?” Giọng của một bà lão vang lên.
Mọi người quay đầu lại nhìn, một bà lão mặc áo bào xám, còng lưng, đang chống gậy đi tới!
"Tĩnh Du lão tổi"
Đám Hoang Cửu Dương thở phào một hơi, rồi tiến lên chào.
Tĩnh Du khẽ gật đầu, sau đó bà ta nhìn lên trời: "Diệp Thí Thiên, ông oai quá nhỉ, ông tới đế cung Hồng Hoang của tôi để gây sự đấy hả? Đế cung Hồng Hoang tôi không sợ nhà họ Diệp ở Trung Châu bên ông đâu!"
Diệp Thí Thiên cười: "Tĩnh Du lão tổ, bà hiểu lầm rồi!"
"Nữ nhân của cháu tôi đang ở đế cung Hồng Hoang của bài"
"Lão phu tới đây để đón họ về nhà!”
Bà lão Tĩnh Du nhíu mày: "Cửu Dương, chuyện này là sao?"
Hoang Cửu Dương tiến lên, cấp tốc giải thích câu chuyện một lượt.
Bà lão Tĩnh Du nhìn Diệp Thí Thiên một cái đầy sâu sắc: "Hai người đi theo. tôi!"
Một khắc đồng hồ sau, bà lão Tĩnh Du dẫn hai người đến lối vào Hồng Hoang thế giới, một cái Đế chuông cực kỳ hùng vĩ, mang phong cách cổ xưa đang đứng sừng sững như một ngọn núi!
Chuông Hồng Hoang!