Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 5030: Dứt lời!



"Ngươi có giỏi thì diệt luôn thần hồn của ta đi, ta cho Hạ Nhược Tuyết bồi táng cùng, còn nếu không, ngươi hãy nghe điều kiện của ta này!"

Nghe thấy lời này.

Diệp Bắc Minh cố nén cơn giận trong lòng!

Anh khoát tay một cái!

Kim bạc bay ra, lơ lửng ngay gần thần hồn của Dao Hil Cô ta mà giở trò, anh sẽ tiếp tục tra tấn!

"Nói!"

Anh quát!

Dao Hi lạnh lùng nói: "Ta muốn ngươi giúp ta tìm một khối đế thi!" Diệp Bắc Minh phẫn nộ nói: "Ngươi còn ra điều kiện với ta ư?" Anh khống chế kim bạc, chuẩn bị tiếp tục tra tấn!

Dao Hi bật ra một câu: "Đây là điều kiện bắt buộc để thần hồn Hạ Nhược Tuyết thức tỉnh!"

Kim bạc dừng lại, nó chỉ còn cách Dao Hi chưa đến một thước!

"Tại sao?"

"Bởi vì thần hồn của ta quá mạnh, cơ thể của người phụ nữ này không thể tiếp nhận được! Chỉ cần thần hồn của ta vẫn còn trong cơ thể cô ta, cô ta sẽ mãi mãi không tỉnh lại được!

Nghe thấy câu này.

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lóe lên một tia sát ý!

Dao Hi vội vàng bổ sung thêm một câu: "Ngươi đang nghĩ, diệt thần hồn của †a xong, để thần hồn của Hạ Nhược Tuyết quay về đúng không?"

"Nói cho ngươi biết, không có khả năng!"

"Hạ Nhược Tuyết sinh ra vì ta, nếu thần hồn của ta bị hủy diệt, cô ta cũng bỏ mạng!"

"Nói cho ngươi biết, như vậy thì ngay cả tư cách luân hồi cô ta cũng không có, thần hồn tan biến, biến mất hoàn toàn!"

Diệp Bắc Minh thầm cả kinh!

Anh im lặng!

Một lúc sau.

Giọng Dao Hi vang lên: 'Bây giờ, hãy nói cho ta biết, lựa chọn của ngươi!"

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt bật ra một câu: "Vừa nãy Dao Trì liên hệ với ta, phát hiện một khối Đế Thi ở Vô Căn Chỉ Địa!"

"Ngày mai, ta sẽ lên đường tới Vô Căn Chi Địa, những gì ngươi nói, tốt nhất là thật!"

"Không thì, ta sẽ cho ngươi biết, thế nào gọi là sống không bằng chết!"

Chỉ với một ý niệm, thần hồn đã ra khỏi ý thức hải của Hạ Nhược Tuyết!

Sau khi ra khỏi nghĩa địa Hỗn Độn! Diệp Bắc Minh lấy tinh thạch vũ trụ ra, bắt đầu điên cuồng hấp thu! Nâng cao thực lực, đó luôn là vật đảm bảo mạnh nhất!

Sáng hôm sau, Diệp Bắc Minh đã hấp thu hết số tinh thể vũ trụ trong ba chiếc nhẫn trữ vật, tổng cộng là ba trăm nghìn tỷ cân!

Từ cảnh giới Đại Năng tầng chín, anh đã tăng lên cảnh giới Đại Năng tầng chín đỉnh phong!

Chỉ còn cách cảnh giới Đại Đạo một tầng giấy mỏng! "Nếu đột phá thì không đủ thời gian, thôi cứ đến Vô Căn Chỉ Địa trước vậy!"

Diệp Bắc Minh nói nhỏ.

Anh chậm rãi đứng lên, ra khỏi núi Huyền Phù, Diệp Thí Thiên dẫn theo một nhóm người đã đợi ở đây từ sớm!

Trông thấy Diệp Bắc Minh, Diệp Thí Thiên nở nụ cười hài lòng: "Minh NhiI Mới có một đêm mà hình như cảnh giới của Minh Nhi lại vững hơn vài phần rồi!"

"Mau để lão tổ xem nào!" Nét mặt mọi người hơi cổ quái.

Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật, nghĩ đến biểu hiện điên cuồng của Diệp. Thí Thiên hôm qual

Anh ngại ngùng ho khan hai tiếng: "Lão tổ, hay là ta cứ đến Vô Căn Chỉ Địa trước đi!"

"Phải rồi, bọn họ là?" Anh hướng mắt nhìn sang mấy người kia! Trừ Diệp Quỳnh ra, còn có tám nam nữ trẻ ở cảnh giới Tế Đạo tầng năm!

Diệp Thí Thiên giải thích: "Mỗi lần Vô Căn Chi Địa mở ra, mỗi thế lực có thể dẫn theo 10 người có tu vi từ cảnh giới Tế Đạo tầng năm trở xuống!"

"Trừ Diệp Quỳnh, tám người còn lại đều là tử sĩ mà ta chuẩn bị cho con!" "Có bất cứ nguy hiểm gì, bọn họ sẽ bảo vệ con bằng cả tính mạng!"

"Tất nhiên, kể cả Diệp Quỳnh!"

Dứt lời!

Chín người tính cả Diệp Quỳnh cùng hô: "Thề có chết cũng phải bảo vệ thánh tử an toàn!”

Diệp Bắc Minh sửng sốt: "Lão tổ, những người này trẻ vậy, họ đều là thiên tài của gia tộc!"

"Không cần thiết phải thế chứ? Đi nộp mạng không công, há chẳng phải là gây tổn hại căn cơ nhà họ Diệp à!"

Diệp Thí Thiên lắc đầu, rồi nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu: "Minh Nhi, con mới là căn cơ lớn nhất của nhà họ Diệp!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.