Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 5096: Mọi người tê cả da đầu!



Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, giơ chân dẫm lên mẫu thạch Hỗn Độn: "Vật này, có thể diễn hóa ra vạn vật! Còn tôi, trong người tôi đều là máu Hỗn Độn!"

"Việc máu Hỗn Độn phối với mẫu thạch Hỗn Độn, có thể tạo ra cơ thể mang thể chất Hỗn Độn, mọi người biết chứ nhỉ?"

Xoetl Hiện trường nhoáng cái đã lặng như tờ!

Im phăng phắc!

Bây giờ, rất nhiều người đầu đang ong ong!

"Tên này hay lắm!"

Các thành viên của Tuyết tộc đứng phắt dậy!

Các thành viên của tộc Bất Hủ híp mắt: "Quả đúng là như vậy!"

Kể cả Trần Thiên Trì, lão tổ của Tử Vi Đế Tộc, lúc này ông ta cũng phải

nuốt ngụm nước miếng: "Nếu cho Tử Vi Đế Tộc tôi một người có thể chất

Hỗn Độn, lão phu bảo đảm, có khi có thể bồi dưỡng ra một vị cảnh giới Đại Đất"

"Cảnh giới Đại Đết" Mọi người nhà họ Cổ và Hỗn Nguyên tông đều nuốt ngụm nước miếng!

Cổ Nhất Minh không kìm được đứng bật dậy, mười ngón tay dưới ống

tay áo nắm chặt!

Cảnh giới Đại Đết

Ba chữ này, quá mê người!

Diệp Bắc Minh thấy vậy, quyết định bồi thêm mồi lửa: "Phải rồi, trừ mẫu thạch Hỗn Độn ra! Nếu tôi chết trận tại đây, cơ thể Hỗn Độn và máu Hỗn Độn của tôi sẽ mặc cho nhà họ Tiêu xử lý!"

"Số tiền cược này, đủ chưa?"

"Cậu nói gì?"

Tiêu Hùng trợn tròn mắt, ông ta cảm thấy Diệp Bắc Minh nói vậy, chắc chắn có vấn đề!

Nhưng những lời Diệp Bắc Minh nói thật sự đã kích thích đến ông ta, khiến ông ta không còn lý trí nữa!

"Diệp Bắc Minh, cậu nói thật chứ?"

"Nếu cậu tử trận trên võ đài này, thi thể Hỗn Độn của cậu, với cả khối mẫu thạch Hỗn Độn này, sẽ thành của nhà họ Tiêu hết?!" Tiêu Hùng gần như

hét ra câu này. Có thể thấy, ông ta đang kích động cỡ nào!

"Một tảng mẫu thạch Hỗn Độn to như thế, cộng với một khối cơ thể

Hỗn Độn hoàn chỉnh, có thể chiết xuất ra máu Hỗn Độn!"

"Đệt! Nếu Diệp Bắc Minh mà chết trên võ đài thật, thì với tảng mẫu thạch Hỗn Độn kia, nhà họ Tiêu có thể tạo ra ít nhất năm người có thể chất

Hỗn Độn!"

"Năm người mang thể chất Hỗn Độn! Thế khác gì nhà họ Tiêu vô địch à”

Mọi người tê cả da đầu!

Diệp Bắc Minh lập tức truyền âm: 'Lão tổ, người còn ngây ra đó làm gì?

Phối hợp với con! Mau ngăn con lại!" "Được!"

Diệp Thí Thiên cả kinh, ngay cả ông ấy mà cũng ngẩn người đứng yên tại chỗ, sau khi cắt truyền âm, ông ấy lập tức phản ứng lại: "Minh Nhi, con làm gì vậy? Lão phu không đồng ý!"

"Thánh tử, ngài đừng hồ nháo, chuyện này không đùa được đâu!"

"Thánh tử, dù ngài có chết trận cũng không sao! Nhưng thi thể Hỗn Độn thì không thể để mất được!"

Đám thanh niên nhà ho Diêp hò theo.

"Này..." Nét mặt Diệp Bắc Minh dao động, bắt đầu do dự: "Thôi được rồi, tôi..." Anh đang định nói!

Tiêu Hùng đỏ hồng mắt, cười to ngắt lời: "Ha ha ha ha! Cược! Nhà họ Tiêu tôi cược đấy!"

"Diệp Bắc Minh, nhà họ Tiêu đã đồng ý rồi, cậu không đổi ý được nữa đâu!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.