Đồ Điên!
Cậu bé thức giấc..
Cô giật mình..
- Cậu..sao lại vào phòng tôi? – cậu bé giật mình.
- Ai..ai..thèm vào phòng cậu..chả là lúc nãy tôi sang tặng bánh cho mẹ cậu, mẹ cậu nhờ tôi đem sữa lên cho thôi. – cô đỏ mặt.
- ...
Cô bé đứng dậy bước nhanh xuống dưới..
Tim cô còn đập mạnh quá.
- Này Zen ở lại ăn bánh đã...
- Thôi cháu phải về rồi, chào cô.
- Lần sau ghé chơi nhé!! – người phụ nữ cười.
- Dạ vâng!!
~ Hôm sau ~
Cô bé đến trường miệng thở dài..
- Ai mà ngờ....đằng sau lớp kính ấy lại là gương mặt đẹp đến thế..
Bỗng nhiên, mọi người đổ xô vào một chỗ..
Hình như là đánh nhau..
Cô vốn không thích hay quan tâm đến mấy vụ đánh nhau.
Nhưng..có một giọng nói khiến cô phải quay đầu lại..
- Dừng lại, đừng đánh nữa!! – cậu bé lên tiếng..
Là cậu ta..
Cô chạy nhanh lại đó..
Cậu bé dũng cảm đứng lên che chắn cho một cậu bé khác bị đánh..
- Mày là đứa nào? Tránh ra không phải việc của mày.
- Cậu cho rằng đánh nhau sẽ giải quyết được mọi việc à? Đúng là lố bịch.
- Mày..
Cậu bé to lớn định dơ quả đấm..
Cô bé chạy đến..
- Này..làm gì đấy?
- Ơ lại con nhỏ này nữa..thích chết cả lũ rồi à?
- Mày bị điên à? Bắt nạt một đứa nhỏ hơi mày mày thấy vui? Cha mẹ mày đẻ ra để mày đi đánh nhau? To đầu mà ngu dễ sợ..
- Con ranh này..
Lần này cậu bé to lớn ấy đánh thật..
Nhưng cô bé nhanh chóng tránh..và đánh cho cậu ta một đòn gã gục..
Cả trường nhìn cô bé có dánh dấp viên kẹo ấy đánh bại một tên khổng lồ..bằng ánh mắt thán phục, có cả ánh mặt kinh ngạc..
- Có sao không? – cô quay lại hỏi 2 cậu bé.
- À..à ổn..
- Vậy à, vậy chào nhé, mình vào lớp..lúc khác gặp. – cô bé cười tươi chào cậu bé.
Lần này, đến lượt cậu bé mặt đỏ bừng nhìn theo cô..
~ Chiều hôm ấy ~
Ca học thêm của cô sắp tan..
Có một người đứng ở cửa chờ cô mãi..
Cô nhanh nhảu chạy qua..
- Này..- cậu gọi cô
- Hả? Là cậu à? Hôm nay có ca của cậu đâu?
- Không!! Đến cám ơn vụ sáng ngày thôi.- cậu ngập ngừng.
- À...
- Còn việc này nữa..
- Việc gì?
- Đi chơi với mình một lát được không?
- Bao thì đi..
Cậu cười..
- Ok..
Hai cô cậu lướt qua công viên..
Nào mua kem, nào mua bim đùa giỡn..
- Ê, cậu con trai biết đá bóng không?
- Biết..
- Solo hông?
- Không nhường đâu nha..
- Xồi..không phải nhường, Zen đá thì khỏi chê.
Nói rồi, cô dơ chân đá thử cho cậu xem nhưng ai ngờ..không phải bóng bay mà là dép của cô bay tận lên cành cây gần đó.
Cậu ôm bụng cười..
Cô đỏ mặt.
- Cười cái gì? Chẳng qua là do hôm nay không có tâm trạng thôi.
- À vậy à..thế còn cái dép kia thì sao?
Cô hậm hực trèo lên cây..
- Ơ..nguy hiểm
- ..
Cô với tay với chân..nhưng mãi không với được..
Rồi cô bẻ cành cây và khều cho được cái dép..
Cái dép cứ thế rơi xuống..và rơi trúng đầu cậu..
- Muahahahaha – cô cười rõ to – Chết chưa bưởi..
- Chơi ác thế..
- Hê hê do ăn ở thôi..
- À vậy cơ..
Cậu cầm dép cô chạy quanh công viên
- Trả dép đây.. – cô hét.
- Còn lâu!!
- Có trả không?
- Bảo đại ca siêu cute đi rồi trả..
- Nghĩ gì bưởi....
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.