Đồ Heo, Cô Chết Với Tôi!!!

Chương 31: Chương 31




Nhưng thôi , chân lí vẫn còn đấy thì không việc gì phải sợ hết .
Trời sinh ta ra sơ sài che che giấu cái nhân tài bên trong cơ mà . hà hà . Tuy tôi xấu nhưng trình độ thì rất siêu cấp . Vài bữa có lớn , có kiếm chồng cũng thoải mái chứ , nhà bình thường nếu không nói là nghèo , người bình thường nếu không nói là xấu và trình độ thì siêu cấp nếu không nói là siêu phàm hà hà .
-Suy nghĩ gì mà cười ghê thế ? thấy trai đẹp cái mặt háo hức ghê nhỉ ?
Duy liếc xéo nói đểu tôi .
Hừ , cái tên này không được cái gì ngoài biệt tài nói xóc người khác . Thế có đáng ghét không cơ chứ ?
-Đúng thì sao mà sai thì sao ? Chả nhẽ cậu ghen .
Tôi vừa nói vừa thách thức . Ai bảo cứ thích nói tôi mà gì . Nếu như hắn là “ vỏ quýt giày” thì tôi đây là “móng tay nhọn” khà khà . Tôi sẽ chém cho đến khi hắn không còn mặt mũi nào dám nói nữa thì mới thôi .
-Nếu tớ ghen thì sao ?
Duy quay lại nhìn thẳng vào mặt tôi nói có vẻ khá nghiêm túc .
Híc cái ánh mắt ấy , liệu bây giờ ai là “vỏ quýt giày” và ai là “móng tay nhọn” đây cơ chứ . Cái vẻ đẹp của cậu ta tôi đâu có phủ nhận đâu mà lại hành động như thế cơ chứ . Muốn hại con người ta sao ? Đã biết tôi như thế rồi còn dám “mê hoặc” tôi nữa chứ . Chết mất .
Mà lời nói và hành động lại đi với nhau cùng một lúc lại khiến cho con người ta cảm thấy khó xử .
Tôi và Duy quen nhau cũng 3 tuần là cùng , suốt ngày chí chóe cãi vã thì sao yêu nhau được mà đòi ghen . Hừ , dám trêu tôi cơ .
Nhưng …nhưng mà lỡ cậu ta thích tôi thật thì sao ? cũng có thể lắm chứ .Phải , rất có khả năng . Mà thế thật thì số tôi khổ mất . Ôi trời ơi .
Hơn nữa lại còn dùng giọng nói nghiêm túc như thế nữa .
Nếu hiểu nhầm thì “quê” lắm . Nhưng mà hành động thế thì sao mà không hiểu nhầm được cơ chứ .
Mặt tôi đỏ lên rồi hay sao ý , cảm giác da mặt đang dần nóng lên .
Ngại quá đi ….
-Tớ khát nước , đi lấy cho tớ ít nước .
Tôi bèn đánh trống lảng sang vấn đề khác . Những lúc như thế này thì đành phải dùng tới hạ sách đó thôi.
*****************
Nhưng thôi , chân lí vẫn còn đấy thì không việc gì phải sợ hết .
Trời sinh ta ra sơ sài che che giấu cái nhân tài bên trong cơ mà . hà hà . Tuy tôi xấu nhưng trình độ thì rất siêu cấp . Vài bữa có lớn , có kiếm chồng cũng thoải mái chứ , nhà bình thường nếu không nói là nghèo , người bình thường nếu không nói là xấu và trình độ thì siêu cấp nếu không nói là siêu phàm hà hà .
-Suy nghĩ gì mà cười ghê thế ? thấy trai đẹp cái mặt háo hức ghê nhỉ ?

Duy liếc xéo nói đểu tôi .
Hừ , cái tên này không được cái gì ngoài biệt tài nói xóc người khác . Thế có đáng ghét không cơ chứ ?
-Đúng thì sao mà sai thì sao ? Chả nhẽ cậu ghen .
Tôi vừa nói vừa thách thức . Ai bảo cứ thích nói tôi mà gì . Nếu như hắn là “ vỏ quýt giày” thì tôi đây là “móng tay nhọn” khà khà . Tôi sẽ chém cho đến khi hắn không còn mặt mũi nào dám nói nữa thì mới thôi .
-Nếu tớ ghen thì sao ?
Duy quay lại nhìn thẳng vào mặt tôi nói có vẻ khá nghiêm túc .
Híc cái ánh mắt ấy , liệu bây giờ ai là “vỏ quýt giày” và ai là “móng tay nhọn” đây cơ chứ . Cái vẻ đẹp của cậu ta tôi đâu có phủ nhận đâu mà lại hành động như thế cơ chứ . Muốn hại con người ta sao ? Đã biết tôi như thế rồi còn dám “mê hoặc” tôi nữa chứ . Chết mất .
Mà lời nói và hành động lại đi với nhau cùng một lúc lại khiến cho con người ta cảm thấy khó xử .
Tôi và Duy quen nhau cũng 3 tuần là cùng , suốt ngày chí chóe cãi vã thì sao yêu nhau được mà đòi ghen . Hừ , dám trêu tôi cơ .
Nhưng …nhưng mà lỡ cậu ta thích tôi thật thì sao ? cũng có thể lắm chứ .Phải , rất có khả năng . Mà thế thật thì số tôi khổ mất . Ôi trời ơi .
Hơn nữa lại còn dùng giọng nói nghiêm túc như thế nữa .
Nếu hiểu nhầm thì “quê” lắm . Nhưng mà hành động thế thì sao mà không hiểu nhầm được cơ chứ .
Mặt tôi đỏ lên rồi hay sao ý , cảm giác da mặt đang dần nóng lên .
Ngại quá đi ….
-Tớ khát nước , đi lấy cho tớ ít nước .
Tôi bèn đánh trống lảng sang vấn đề khác . Những lúc như thế này thì đành phải dùng tới hạ sách đó thôi .
Duy chắc cũng hiểu được.
-Xin chào tất cả mọi người .
Lại một bà chị xinh gái cầm míc lên gây sự chú ý . Hình như hôm nay ở đây không có ai xấu trừ tôi thì phải . Tủi thân quá đi .
-Như thường lệ năm nay cuộc thi ảnh lại được mở ra để quy tụ những người yêu ảnh đến tham gia và trao đổi kiến thức . Trong những ngày ngắn ngủi , chúng tôi đã nhận được rất nhiều bức ảnh từ khắp mọi nơi trên đất nước Việt Nam và cả những người yêu ảnh ở nước ngoài trên thế giới . Đó quả là một điều đáng trân trọng .
Chà , nghe nói thế này thì có lẽ cuộc thi này có tầm quốc tế rồi , thế mà tôi không biết gì hết hu hu .
-Gì mà mặt mày nhăn nhó thế hả ? nước đây .
Duy đi đến cạnh tôi .

-Chị kia là ai thế ?
Tôi tò mò hỏi Duy .
-Chị Lam , người tài trợ cho cuộc thi này . Là một người có máu mặt trên thương trường đấy .
Duy vừa uống 1 ít rượu nho vừa nói với tôi .
Chà , quả là tài ba ghê , mới trẻ mà đã thành công như vậy rồi . Tôi ước mình sau này cũng được như chị ấy .
-Cậu đi thế này có chắc đạt giải không ?
Tôi hỏi một câu vu vơ .
-Cũng không thể nói trước được điều gì , nhưng tớ mong là được giải nhất bởi vì đây là bức ảnh tớ thích nhất từ trước đến giờ .
Chà , có vẻ đây là một bức ảnh đẹp đây . Hà hà nhất định phải kiếm ké tiền giải thưởng với Duy mới được , ít nhất cũng được một bữa ăn no nê chứ nhỉ ?
-Được giải thưởng là phải khao lớn đó nha .
Tôi cười tươi .
-Lại nghĩ đến ăn uống nữa , sống với cậu được gần 1 tháng mà tớ chả thấy cậu suy nghĩ gì cho lớn lao một chút . Suốt ngày chỉ biết ăn thôi , đã thế lại còn bướng bỉnh nhiều chuyện .
Hơ tôi đâu có tồi tệ đến thế đâu mà Duy lại nói như vậy nhỉ ? Tôi đâu chỉ biết ăn , tôi nấu ăn ấy người này để kiếm tiền cơ mà . Còn chuyện bướng bỉnh và nói nhiều thì đó là bản tính từ xưa đến nay của tôi mà , người ta bảo “bản tính khó rời” đâu có sai đâu . Vị chi có trách thì trách ông trời vì sinh ra đã cho tôi cái tính như thế thôi chứ sao lại đi trách tôi cơ chứ .
-Mất cả cảm tình , cậu không lúc nào là không chê tớ .
Tôi bĩu môi nhìn Duy .
-Có sao nói vậy chứ có gì mà phải giận chứ .
Còn dám nghĩ tôi giận nữa chứ , xấu tính quá .
-Tớ đâu nói tớ giận đâu ,tớ còn cám ơn cậu không hết nữa là . Cậu vì muốn tốt cho tớ nên mới nói những lời như thế để tớ sữa chữa . Tớ biết mà .
Tôi liếc mắt và dùng những lời châm biếm nói với Duy . Hừ đáng ghét .
-Biết thế thì tốt .
Ực ực , cậu ta nghĩ là tôi muốn cám ơn cậu ta thật sao ?đúng là đồ điên , ai thèm cám ơn chứ .Có chết cũng không bao giờ cám ơn. xí.

Nhưng mà nãy giờ mãi nói chuyện với Duy mà chả để ý đến mọi chuyện xung quanh , hình như sắp đến lúc quan trọng nhất của buổi lễ thì phải , thấy không khí im lặng đến đáng sợ .
-Chuẩn bị trao giải rồi .
Minh và Hoàng từ xa đã đi đến .
Thế thì tôi đoán không sai rồi hihi , trao giải , cầu mong ấy người này được giải để tôi được ké một chút .
-Nghe nói năm nay giải thưởng có thay đổi thì phải .
Hoàng nói .
-Ừm ,có nghe nhưng chưa biết sự tình thế nào .
Minh cũng gật đầu .
Giải thưởng có thay đổi cơ à ? chà chà chắc là thông tin nội bộ lại bị lọt ra ngoài đây mà . Nhưng dù sao cũng chỉ mong họ có giải là được chứ thay đổi gì thì tôi không muốn quan tâm .
++++++++++
Đã trao xong hết tất cả , chỉ còn giải ba , giải nhì , giải nhất và giải đặc biệt mà thôi . Ôi tò mò chết đi được , nhiều tác phẩm được đưa ra rất đẹp , đẹp đến mê người .
Lo quá , không biết họ có được giải không biết , các tác phẩm thì ngày càng xuất sắc , chắc lần này sợ ăn dưa bở quá .
-Mời bốn bạn : Đoàn Duy , Nguyễn Văn Huy Hoàng , Trần Tiến Minh , Evan ( hơ bây giờ mới để lộ họ tên nhân vật chính , mình thâm độc thật khà khà ) lên bục trao giải .
Giọng nói của MC vang lên .
Duy , Minh , Hoàng . Có phải 3 người đang đứng cạnh tôi đây không nhỉ ?
Họ từ từ bước lên bục .
Vậy chính là 3 người này rồi , ít nhất thì chỉ còn lại 3 giải cao nhất , vậy thì họ cũng được giải khá cao rồi .
Ý còn cả anh đẹp trai cũng lên nữa, chà chà vậy hẳn anh ấy cũng là 1 nhà chụp ảnh chuyên nghiệp rồi hi hi .
Mà tôi nhìn đi nhìn lại thấy Duy , Hoàng , Minh suốt ngày cầm lấy cái máy ảnh không rời thì ra là vì lí do này . Nhìn không ra gì mà cũng khá phết hi hi .
-Sau đây mời mọi người chiêm ngưỡng 4 tuyệt tác của năm nay .
Trước mặt tôi hiện ra 4 tấm hình .
Rất ngạc nhiên
Sững sờ .
Thất vọng .
Tôi chẳng biết nói gì trong lúc này .
Bất động.

*******************
Tác phẩm đầu tiên là của Duy .
1 tấm chụp một cô gái mang bộ đồ đen , ngón tay cô xếp lại thành hình trái tim và nhìn lên phía mặt trời , xung quanh là một bờ cỏ xanh tươi . Rất đẹp , mọi chi tiết đều rất hoàn hảo .
Và người trong ảnh tôi đoán không nhầm chính là tôi , đó chính là buổi chiều Duy , Minh và tôi cùng đi ra phía ngoại ô chơi .
Bức hình tiếp theo là của Minh .
Một cô gái đang cầm trên một bó sen , có vẻ cô rất thích chúng thì phải, chính vì thế cô mới cười nụ cười nhìn rất đẹp .
Và bức hình đó , nhân vật chính lại là tôi .
Tiếp đó
Một cô bé ngồi tựa đầu vào gốc cây , dáng vẻ buồn phiền ,xung quanh là màn đêm u tối , nhìn dáng vẻ vô cùng cô đơn . Nhìn bức hình ta lại thấy đồng cảm với người ở trong ảnh .
Nhưng người ở trong bức ảnh đó lại chính là tôi .
Tôi đã hiểu rồi , vì sao mấy người này lại thường dắt tôi đi đây đó , vì sao họ lại bám lấy tôi không thôi . Vì sao lại thường xuyên nhìn tôi rồi loay hoay với cái máy chụp ảnh . Vì sao nhất định phải đưa tôi đến đây .
Tôi đã hiểu tất cả , nhung sao tôi thấy cái sự thật này nó khó khăn và khó chấp nhận đến thế .
Họ vì cuộc thi nên mới đối xử với tôi .Hóa ra họ lợi dụng tôi để đạt được ý mà mình muốn .
Thế mà tôi lại ngu ngơ tin rằng họ xem tôi là bạn bè .
Rằng họ tốt với tôi vì yêu quý tôi
Những suy nghĩ đó là sai lầm , sai lầm hết sức nghiêm trọng .
Tôi đứng im , nước mặt rơi . KHông được , tôi không thể yếu đuối như thế này , tôi không được khóc .
Nhưng sao nước mắt cứ rơi thế này ? tại sao nước mắt không chịu ngừng lại . Bản thân đã không muốn rơi nước mắt nửa cơ mà . Tại sao lại khóc nấc lên thế này .
Tôi cúi đầu xuống , tôi không muốn ai trông thấy bộ dạng này của mình .
-Quả là 4 tác phẩm tuyệt vời , nhưng chúng tôi có chút tò mò , vì sao 3 tấm hình của Duy, Hoàng và Minh thì người mẫu ảnh trong đó có nét rất giống nhau .Ba bạn có thể trả lời được không ?
Giọng MC vang lên bên tai tôi .
-Chào tất cả mọi người , xin cho tôi được nói ra vài điều về cả 3 bức ảnh trên . Thưc ra cô gái trong ảnh này là 1 người , nhưng chỉ khác là người chụp và cảnh vật mà thôi .
Duy trả lời , giọng cậu ấy vang lên đầy sức sống .
-Ồ , quả là một điều thú vị . Các bạn có thể kể rõ hơn chứ .
MC dường như có thể hiểu được tâm tư của người khác thì phải , hỏi một câu ất hay.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.