Đồ Khó Ưa!! Tôi Thích Em!!

Chương 32



- Đi đâu đó?? – hắn thấy Quân với Nhi ra ngoài gara liền tóm lại hỏi

- Chở Nhi đi hóng mát xíu rồi về - Quân quay lại cười khì

Hắn muốn nói gì đó nhưng nó lại lao ra đu lên cổ hắn bịt miệng rồi nhanh nhảu:

- Đi chơi đi, nhớ đi đường cẩn thận. À mà nhớ về trước 10h nha

Nó nháy mắt một cái ra hiêu, Quân cũng nhanh chóng dắt nhỏ đi mà không chờ hắn phản ứng. Đến khi Quân với Nhi đã đi thì nó mới thả hắn ra, hắn trừng mắt nhìn nó rồi cả hai rượt nhau khắp nhà đến khi lả mệt thì lại lăn ra so-pha ngủ khò khò, trông hai đứa nó lúc ngủ rất đáng yêu

Về phía bên Nhi, sau khi được Quân chở ra biển chơi thì nhỏ rất thích thú, vô tư hất cả một xô nước lên người Quân làm anh ướt như chuột, dẫu thế cái mái tóc tím hung vẫn hiện rõ trên ánh đèn biển làm tim của nhỏ đập loạn xạ. Đưa tay lên sờ ngực mình, sợ hãi, nước mặt chảy dài chạy đến ôm Quân:

- Anh Quân ơi, tự nhiên tim em nó cứ kì kì, thấy khó chịu lắm

- Là như thế nào, kể rõ anh nghe thử - anh vội đặt tay lên vai nhỏ ngồi xuống trên nền cát

- Khi nhìn anh, em có cảm giác tim mình sao sao ấy – vẫn hồn nhiên trả lời – À, hôm nay em đi lấy nước cho anh thì thấy chị Ngọc với anh Phong đang chạm môi với nhau, cáiđó người ta gọi là gì ấy nhể - Nhi tiếp tục nói

Quân nghe mà giật mình, thì ra nhân lúc mọi người không có mặt ở đó thì lại ngọt ngào với nhau, làm trước mặt trẻ con nữa chứ?? Đợi về, thì anh sẽ tính luôn một lượt. Hắn và nó đang ngủ thì đột nhiên hắt xì rồi lại rơi vào trạng thái ôm nhau ngủ li bì

- Thế có muốn thử không?? – Quân đâu dại gì mà không bắt luôn thời cơ này, nhìn môi nhỏ cứ trưng trước mặt anh thì sao anh cưỡng nổi

- Muốn – Nhi gật đầu cái rụp, trẻ con suy nghĩ thật đơn giản là thử để biết

Quân chỉ chờ có thế, nâng nhẹ cằm nhỏ lên rồi từ từ đặt đôi môi mình lên môi nhỏ, Nhi theo bản năng của mình đặt hai tay lên ngực anh mặc cho anh tiến sâu vào khoang miệng của mình, nhỏ cảm thấy như đang mút một cây kẹo có sức nóng

- Em đi đâu giờ này mới về - Hùng đứng ngay cửa mặt hình sự nhìn Quân với Nhi đang khúm núm – Biết bây giờ là mấy giờ rồi không?? Bây giờ là 9 giờ 31 phút rồi đó – Hùng nhìn vào màn hình điện thoại nó giờ, quả là một người coi trọng thời gian đến mức không cần thiết

- Sao đâu?? Quân chỉ dẫn nhỏ đi hóng gió thôi mà – nó lên tiếng giải vây cho hai người

- Ôi dào, chứ không phải là Quân với Nhi lẻn đi ra ngoài khi hai người đang tay trong eo ngủ ngon trên ghế so-pha sao?? – Kiệt hơi ngà rượu, nói chẳng để ý gì

- Cậu lo đi ngủ đi – hắn lườm xéo Kiệt làm anh cũng xiêu vẹo lên phòng – LÀ em ấy cho Quân với Nhi đi đó, xử em ấy đi – hắn đột nhiên tóm lấy nó nói một lèo làm nó chỉ biết lườm hắn. Tại em dám chống lại anh thôi hắn cười khích nhìn nó

- Đi ngủ, mai anh chở đi chơi – Hùng chuyển sắc mặt 180 độ, xoa đầu nhỏ cười, nhỏ nhân thể lẻn luôn lên phòng

Quân cũng tính lẻn lên phòng nhưng không may là bị nó tóm lại

- Cậu làm gì mà để quần áo ướt nhẹp thế??

Chưa kịp trả lời thì hắn xách cổ nó lôi lên phòng, hắn giả bộ đưa tay lên ngáp:

- Đi ngủ!!

Rồi cả đám cũng ai về phòng nấy

“tít” – âm thanh tin nhắn vang lên ở điện thoại Nhật

[Pé Nhật ơi!! Chị mong ngày mấy đứa đi học quá!!]

Nhật trả lời lại

[Đừng gọi em là “pé”, em lớn rồi, chỉ sợ tuần sau đi học thì chị bị Ngọc bỏ rơi thôi ^^]

[ Ngọc có bạn trai rồi chứ gì?? Yên tâm, lần này chị về chơi tiện có việc cho mấy đứa luôn ]

- Nhi ơi, dậy đi, em bao nhiêu tuổi?? – Hùng lay nhỏ dậy, hôm nay là ngày cuối tuần

Nhi tỉnh dậy, đầu óc choáng váng nhớ lại cả tuần vừa rồi, nhỏ nhớ cái hôm đột nhiên bệnh tái phát rồi tới những trò quậy phá rồi còn cả….Những điều ấy đặc biệt là điều cuối cùng làm nhỏ khá nhức đầu, khuôn mặt lại bay hết cảm xúc trong tuần qua

- Em ổn rồi

Tưởng nhỏ vẫn chưa khỏi bệnh nên Quân xớn xác đến bên đưa sữa cho nhỏ:

- Em uống đi, vẫn còn nóng đấy – Quân tự nhiên xoa đầu nhỏ

Nhi vẫn cầm lấy ly sữa uống hết, để Quân chùi ít sữa còn dính trên mép thì nhỏ mới cất tiếng:

- Cảm ơn, tôi hết bệnh rồi

Ngay sau câu nói đó thì Quân đực mặt ra không biết nói gì còn cả đám sau 3s đơ mặt thì phá lên cười làm Quân chạy tọt vào trong bếp

Cả ngày hôm đó gần như Quân tránh mặt nhỏ, đúng là quê hết chỗ nói, nó thì cứ tạo cơ hội cho hai người gần nhau thì Quân lại chạy, hắn chỉ việc xách cổ nó ra chỗ khác, chỉ thế nhưng cũng hết một ngày cuối tuần

- Em không muốn đi học – nó uể oải lết vào trường, cặp thì xà xuống đất như chổi quét nhà

- Em đi đứng đàng hoàng coi nào hay muốn anh bế vào đây – hắn hé nụ cười khá nham hiểm với nó

Nó nghe xong liền đứng thẳng người đi vào lớp

Chưa bước vào lớp thì thấy có một cậu học sinh cầm bó hoa hồng nhỏ đứng trước cửa đứng đợi ai đó, vừa nhìn thấy cả đám thì cậu ta liền bước tới luồn qua mọi người và dừng lại ở chỗ nó:

- Em để ý chị lâu lắm rồi, chị làm bạn gái em nha – cậu học sinh nói bằng giọng kiên quyết và hùng hổ

- À…- nó cười tính nói nhưng hắn đến bên và khoác vai nó, khuôn mặt nổi đầy sát khí nhìn tình địch làm cậu ta sợ hãi

- Đồ khó ưa này là bạn gái tôi, cậu kiếm người khác để yêu đi – hắn nở nụ cười tà khí rồi hôn nhẹ lên má nó, cậu học sinh kia cũng biết đường rút lui nhanh gọn và lẹ

Hoá ra là hắn cũng biết ghen à? Từ lúc quen nhau tới giờ nó chưa bao giờ thấy hắn ghen nên tưởng tim hắn chỉ có quan tâm chỉ có nó là được, nó nghĩ rồi cười nhẹ

Còn cười …Được thằng đó tỏ tình nên lay động rồi chứ gì?? Hắn nghĩ mà phát điên, sao không nói luôn là nó có bạn trai mà còn phải cười với thằng nhóc đó chứ?? Đồ khó ưa!!

- Ô…Mới đến lớp đã được xem màn tranh hoa hay phết – một giọng nói cất lên sau lưng nó

- A…chị Trang – nó chạy đến bên cô gái có mái tóc đen huyền, Trang nhìn nó cười hiền dang tay đợi nó ôm, ai dè nó vật ngược ra sau kẹp cổ cô, cả đám thấy thế liền huýt sáo giả mù đi vào lớp

- Ặc..ặc….mấy đứa vô tâm!! – Trang nước mắt chảy ngược vào trong, chúng nó vẫn thế và còn thêm nhiều bạn mới nữa, cô chú ý đến anh chàng tóc vàng ngồi gần kế cửa sổ bên dãy hành lang, nhìn cái mái tóc ấy là cô muốn cắt phăng đi

Phan Kiều Trang (18t): IQ (188/200) con gái rượu của tập đoàn chuyên về công nghệ kĩ thuật có tiếng trong nước mặc dù gia đình định cư ở nước ngoài, tên nghe rất thuỳ mị còn tính cách hơi như thằng con trai

- Ô, cặp ai đây – Kiệt giơ cái cặp chéo màu nâu để kế bên chỗ mình

- Ờ, cặp chị, em à – Trang vào lớp lấy lại cặp cười tươi gây thiện cảm

- Ơ…bà già nào đi lạc vào lớp này vậy, học lộn lớp à hay ngu quá nên bị lưu ban vậy – Kiệt nhìn từ trên xuống dưới cũng cười một cái rõ ghét, lúc nãy nghe Tuyết giới thiệu bà chị này xem ra cũng bình thường

Trang im lặng lườm xéo Kiệt làm tan biến nụ cười trên môi anh, làm vẻ sang chảnh ngồi xuống, quay về phía nó nói chuyện không quên cho ngọn tóc vả thằng vô mặt Kiệt làm anh khó chịu nhưng cũng chẳng nói gì, Kiệt chỉ cười, xem ra bà chị này cũng khá thú vị

Ngồi học 3 tiết thì chuông nghỉ giải lao vang lên, nó kéo Trang đi chung cùng cả đám tiện giới thiệu luôn, cà đám nói chuyện vui vẻ chờ hắn với nó đi mua đồ ăn. Vừa tới bàn thì nó quẳng thẳng đồ ăn xuống bàn, ngồi xuống thì nó lại xích sang bên cạnh Trang thơm nhẹ một cái làm hắn sững người

- Giời ơi!! Hồi trước hôn chưa đủ sao?? – Nhật thở dài khi thấy nó lại tí ta tí tởn giữa chốn căn tin đông người này, cũng có vài người học sinh bắt gặp cảnh vừa nãy thì xì xầm to nhỏ

- Thế cũng vui mà – Trang nâng nhẹ một bên má cũng nó, thơm nhẹ một cái

- Chị kì quá nha, Ngọc được sao em lại không được – Tuyết giả bộ giận dỗi, phùng miệng nhìn cô, Trang gãi đầu rồi với qua phía bên Tuyết hôn cái chụt vào má thì Tuyết mới cười tươi rói

Nó nhìn qua một lượt thì thấy hắn đang gằm mặt gặm bánh mì mà khuôn mặt đen xì, nãy giờ nó có làm gì sai sao, đừng có nói là hắn cũng ghen với con gái nha, nhưng thế nó cũng thấy vui ít nhất là nó biết nó có trong tim hắn là được. Cười, nó quàng tay hắn làm hắn giật mình, nó lại quay sang Trang:

- Bạn trai em nè, nhìn bọn em hợp đôi không

- Hợp, ở đây còn ai có cặp nữa không, nãy giờ có tôi nên ngại sao – Trang nhìn hắn soi xét tỉ mỉ rồi lại quay sang cả đám

Chưa ai kịp nói gì thì nó đã lau chau nói kể ;

- Tuyết với Nhật nè, kia là Hùng với Widel, còn ba người kia đang cô đơn à mà chỉ có một thôi, Quân với Nhi hình như có cảm tình với nhau hay sao ấy, lúc nãy đi học toàn đợi nhau đi cùng không hà!!

- Nhỏ khó ưa này, bà tám vừa thôi – hắn nhét miếng bánh mì vào miệng nó

Hai cặp đầu bị nó liệt kê ra thì ngại ngùng gãi đầu, còn cặp còn lại thì người con trai mặt hơi đỏ còn người con gái chẳng lấy một chút biểu cảm nhưng chứa đựng hết tất cả sự ngượng ngùng vào đôi mắt, Trang phải soi xét nhiều lắm mới nhìn ra điểm này, xem ra từ trước giờ bọn nó cũng không thay đổi là mấy

- Em vẫn như ngày nào, vẫn lạnh lùng như lúc mới quen biết, Nhi – Trang muốn biết cô bé này đã đực nó cảm hoá hay chưa

- Ít nhất thì đỡ hơn ngày xưa – Nhi tiếp tục uống nước

Trang nhẹ lắc đầu, sau ngần ấy năm nó vẫn chưa thể cảm hoá được con người giá băng này

- À, thứ sáu này là Nô-en đó, có đi chơi không – hắn đột nhiên nhớ ra gì đó rồi nói với cả đám

- 2 ngày luôn hả - Nhi cất tiếng

Hắn gật đầu

- Vậy thì tôi chỉ đi được một ngày thôi – lông mày nhỏ khẽ xô lại nhưng lại giãn ra ngay tức khắc

Đến lúc về nhà, Nhi kéo Tuyết với Nhi lên phòng nói chuyện, ở dưới thì chỉ có cái dấu chấm hỏi to đùng đã thế Trang cũng về theo nên cả đám chỉ biết cười xoà

- Thứ bảy này tôi sẽ sang Mĩ – vẫn là cái kiểu nói thẳng như sét đánh vào tai người khác của Nhi

- Ơ..BÀ qua đó làm – nó nghe xong chạy đến nắm tay nhỏ

- Qua đó chữa cho hết bệnh chứ làm gì – Nhi dí đầu ngón tay vào trán nó

- Vậy sớm hết bệnh nha …..Nhớ mua quà về cho tôi nhé – Tuyết cũng đứng bên cạnh vỗ vai Nhi, được câu trước làm nhỏ xém mở miệng cười thì câu sau của Tuyết làm nhỏ sa sầm mặt mày. Rốt cuộc thì Tuyết sống vì quà sao, cả nó khi nghe xong thì cũng vòi vĩnh theo

- Tôi sẽ mua quà nhiều đến nỗi mấy người chết ngạt trong đó luôn – Nhi gằn giọng làm hai đứa im bặt nhưng sau đó lại cười phá lên, hiếm khi được dịp nhỏ giỡn vui vui như thế này

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.