Đồ Ngốc, Đợi Anh Nhé!

Chương 6: Quen nhau đi



Vào phòng~

----------------

-”Trời ơi Hi, chỉ một đêm mà mày tiều tụy vậy rồi à?”

-”Tao thấy tên đó không đáng tin. Tốt nhất mày tránh xa hắn ta ra.”

-”Đúng là tao không đi bên mày tao chẳng an tâm tí nào”

Hân vừa càu nhàu vừa đỡ nó lên giường. Cởi giày ra cho nó.

-”Có im trước khi tao đạp mày văng vách không?”

Nó nói trong cơn say nên Hân chẳng quan tâm lời nó nói.

-”Ở đây đi tao đi lấy nước ấm lau người cho mày, đúng là đài chụy mày mà”

Hân chăm sóc nó tận tình. Anh em trong gia đình ít khi nào vậy nữa. Nó còn lo hơn người nhà của Hi.

Hân ngủ quên lúc nào không hay. Mới đây 5 giờ rồi. Hân thức dậy trước, biết nó nhức đầu nên pha ly nước chanh cho giải rượu. Nó thức rồi tính sổ từng chuyện một sau.

-”Dậy đi học.”

-”Ưm.. ưm”

Nó nhép nhép cái miệng chảy ke nhìn rất mắc cười.

Nó mở mắt. Muốn ngồi dậy mà không nổi nữa rồi. Đầu nó choáng váng. Nhìn Hân mà thấy hai.

-”Mày uống nước chanh trước đi cho giải rượu. Hôm nay ở nhà đi. Tao xin cho mày. Đi học về mày biết tay tao”

Hân nói vừa thương vừa giận mang theo lời đe dọa kèm phía sau. Rồi Hân xách balo khỏi phòng nó, đi học.

Nó chẳng màn, nằm ngủ tiếp. 8 giờ có tiếng chuông điện thoại reo làm nó giật mình tỉnh ngủ.

Là tin nhắn.

-”Hôm nay không đi học sao bé con?”

“Bé con” Trong đầu nó đang nghĩ không biết là ai. Số lạ hoắc. Lại còn kêu mình thân mật thế nữa. Mà nghĩ người biết số nó cũng trong nhà chứ đâu ai biết.

-”Anh nhầm rồi”

Nó nhắn.

-”Là Lâm Khả Hi, không nhầm đâu”

-”Anh là..?

-” Quốc Huy.”

-”Sao cậu biết số tôi?”

-”Em không cần biết. Kêu tôi bằng anh. Tôi lớn hơn em 2 tuổi đấy.”

-”Hơ, hai tuổi mà bắt kêu bằng anh thật không công bằng”

-”Em có kêu không? Bạn gái của tôi.”

-”Bạn gái? Ảo tưởng.”

-”Liệu em có muốn? Bao cô gái thích tôi đấy. Dù em không muốn cũng phải chịu thôi”

.....

Rồi hai người luyên thuyên tới chiều

----------------------

-”Hi ơi tao về rồi”

Tiếng Hân vang khắp nhà. Làm nó phải quơ tứ tung mền gối. Quăng chiếc iphone 6s xuống giường. Vờ như còn say rượu. Vờ ngủ như chết. Để Hân không có cơ hội tra tấn hỏi han.

-” Giờ chưa chịu dậy có tin bố mày kêu công an bắt mày không?”

-” Nói chuyện liên quan haa”

-”Sao không? Uống rượu say mèm còn được trai chở về. Mày quá rồi”

-”Cho tao yên.”

-”Dậy đi. Đừng giả vờ giả vịt. Tao biết mày tỉnh rồi. Nghe giọng cũng biết. Đừng tưởng chụy đây dễ lừa.”

Hân kéo nó dậy. Bỗng nhiên phát ra âm thanh từ dưới giường.

-”Cái gì đó?”

-”Không thấy điện thoại sao còn hỏi”

-”Sao lại ở dưới gầm giường?”

-”Tại tao lăn nên nó rớt”

Hân tiến lại gần chiếc điện thoại, vừa đưa tay ra định lấy xem thì bị bàn tay của Hi dựt mạnh.

-”Đưa đây. Trước khi tao nói anh hôm qua mày đi bar đó”

Lại đe dọa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.