Đồ Ngốc, Em Yêu Anh Lắm Biết Không?

Chương 9: Bí mật của nó



----------------------------8h tối ở nhà nó----------------------------------- Nó bước ra khỏi phòng tắm chỉ với chiếc khăn tắm quấn trên người và một cái khăn lau đầu. Nó lau nhẹ mái tóc ướt của mình, một vài giọt nước vương trên tóc nó chảy xuống khuôn mặt mịn màng, trắng bóc, trông nó chẳng khác nào một thiên thần gãy cánh, bị lạc trong thế giới này....

- Anh đã đến bên cạnh em xung quanh mang đầy cảm giác.

Khi xuất phát anh mang hạnh phúc của tình yêu ta phiêu bạc.

Thiên thần đó là anh nhưng chợt gãy cánh.

Nhưng và rồi đến khi tỉnh giấc đã không còn thấy anh bên cạnh.

Song xô bờ cát dòng chữ kia đã mờ nhạt.

Bóng hình trong trái tim anh cũng đã đổi khác.

Giờ trong anh là ai anh đâu còn là anh.

Người anh yêu là ai đâu có còn là em.

[Mel]:

I know i know i know i know!

I love you i love you i loving you.

Vì nơi có người anh như vì sao lấp lánh.

Những chẳng biết sẽ làm thế nào.

Nơi đó trong con tim anh giá băng không phải em....- Tiếng chuông điện thoại của nó vang lên.

- Alo!- nó nói bằng một giọng lạnh băng.( t/g: Đây mới là con người thật của nó đấy các chế iu dấu của tui ạ)

- Chị ơi! Về bang nhanh lên đi ạ! Bang " Black Sky" nhận lời thách đấu của chúng ta rồi.- cô gái ở đầu dây bên kia nói với giọng hớn hở, vui sướng.(t/g: Ặc! Đi đánh nhau chứ có phải đi chơi đâu mà hào hứng quá vậy trời @.@)

- Rồi! Nói với họ là 8h tối mai tại nhà kho bỏ hoang yx ở hẻm xyy đường xx- nói rồi nó định cúp máy.

- À mà khoan đã chị ơi! Em chưa nói xong,họ còn ra điều kiện là Bang nào thua thì sẽ phải thuộc quyền chỉ huy của Bang thắng, không được phản kháng cho dù đó là chủ Bang đi chăng nữa.-cô gái nói

- Được rồi!- nó nhếch môi cười lạnh. Hừm, muốn ra điều kiện như vậy à?! Được thôi, rồi các người cứ thử xem ai sẽ là người thắng cuộc.( t/g: chắc j mi đã thắng mà lại chủ quan, tinh vi tinh tướng ghê cơ. Chậc, chậc!!-.-). Nó cúp máy. Thả tự do thân mình xuống chiếc giường nệm màu trắng mềm mại, ấm áp; nó vươn vai một cái rồi ngồi dậy. Nó bước đến trước cái giá sách bằng gỗ to bổ chảng, mở ra một ngăn nhỏ bí mật, có một nút đỏ ở giữa. Nó ấn vào đó.....

- Xoạch!!!!- cái giá sách bỗng từ động dịch chuyển sang bên phải và bỗng từ đâu.... một cánh cửa cách âm bằng sắt xuất hiện. Trên đó có cài khoá điện tử thông minh, nó nhập mật khẩu vào đó và lấy dấu vân tay mình đặt vào. Nó bước vào trong. Bên trong toàn là vũ khí, thuốc nố và thuốc độc. Nó chọn cho mình một thanh súng ngắn có gắn giảm thanh, một chiếc dao găm nhỏ và một chiếc roi có tẩm thuốc độc. Nó vừa bước ra ngoài, cánh cửa đóng sầm lại, giá sách đó lại tự động di chuyển trở lại chỗ cũ của chúng như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

---------------------------------------Đôi lời tác giả -------------------------------

Xin lỗi các chế đáng kính của t/g vì mấy tháng trời rồi mà t/g chưa đăng được Chap mới cho m.n đọc. T/g vô cùng chân thành xin lỗi nhưng các chế cũng phải thông cảm cho" cuộc đời đau khổ" của tui nữa. Hix, số là cả ĐẠI gia đình của t/g đều là nhà giáo cả từ ông bà nội ngoại, đến các bác, các chú, các cậu và pama tui mà không hỉu sao ông bà nội ngoại tui sinh đẻ kỉu j mờ đc mỗi mẹ t/g là CON GÁI còn đâu là toàn con trai và cx chẳng hỉu sao gia đình các bác, các chú, các cậu tui cx toàn chỉ đẻ đc con trai mà chưa đc nổi 1 đứa con gái và cx rất bất ngờ là chỉ có mẹ tui lại đẻ đc 1 anh hai tui đầu và sinh đôi 2 đứa con gái là chị em tui ( t/g là chuỵ đó nghen) và cx vừa là con nhà giáo vừa là hai " nàng công chúa" DUY NHẤT của ĐẠI GIA ĐÌNH nên mọi người cưng dữ lém nhưng cũng ko kém nghiêm khắc đâu. Hai chị em tui đi học quần quật suốt cả ngày hết học chính rồi đến học thêm nên tuần trước nữa t/g bị suy nhược cơ thể vì học nhìu quá. Ốm xong một trận rồi mà m.n cứ bắt tui nằm nghỉ thêm ba, bốn ngày nữa và cx ko đc đụng vào máy tính. Cảm ơn các chế đã lắng nghe và thông cảm cho t/g* cúi đầu* ^_^

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.