Đồ Ngốc Mày Không Nhận Ra Sao???

Chương 8



Giấc mơ thì không ai đánh thuế, vậy sao bạn lại không giám mơ mộng, thanh xuân tuổi 17 là dành để mơ về một cuộc sống màu hồng, khi chúng ta trưởng thành trợt nhớ về tuổi trẻ năm 17 tuổi liền bật cười thanh xuân đơn thuần vậy với những suy nghĩ hết sức trẻ con.

Có bao giờ bạn trường thành mà muốn quay về thời niên thiếu không, trắc nhiều người muốn vì trường thành ta luôn phải vô âu suy tư về cuộc sống về miếng ăn manh áo. Vậy hãy hết mình cho thanh xuân tuổi 17 và những giấc mơ chưa thể hoàn thành hay đơn giản là điều muốn nói thì hãy can đảm nói ra khi thanh xuân trôi qua nhanh chóng.

—————————————————————————————————

———————————

———————

- Này đừng đi ở lại với tao

- Mày nói gì đi chứ sao mày im lặng

- Nếu hôm nay màu đi thì đừng bào giờ trở về đây nữa.

Nó khóc, một mình ngồi giữa cánh đồng hoa rộng lớn ôm mặt khóc, nó không thể giữ chân hắn lại, hắn sẽ bỏ nó đi.

- Này phong tao thích mày rồi đừng đi

Nó gào lên trong tiềm thức tay đưa ra lơ lửng trước không chung rồi hụt hẫng rơi xuống.

- Này con điên dậy đi ngủ như heo

Giọng nói thân quen của hắn cũng không khiến nó rời khỏi giấc mơ đáng sợ đấy.

- Muộn học rồi dậy đi trời sáng bảnh mắt chiếu thẳng vào mặt rồi loại lười như mày chó nó lấy

Hắn mạnh tay giật phăng cái chăn ấm của nó ra, vừa lúc nó ra khỏi giấc mơ đáng sợ

- Trời, mẹ ơi sao không gọi con dậy, huhu qua noel rồi sao

Hắn như hoá đá con người trước mặt hắn đang tất tả ba chân bốn cẳng chuẩn bị đồ đề đi học, hắn không nhịn được cười bèn cười phâ lên, khi nhận được sự hiện diện của hắn đầu nó hiện lên dấu hỏi chấm to đùng.

- Thằng điên mày cười gì nhanh lên sắp muộn học rồi, mà sao mày ở đây, thằng chó đi noel không gọi tao, huhu hôm qua tao chưa cả ăn tối.

Nó cứ nói một tràng như vậy, hắn vẫn không nén được cười, trợt mắt nó ló qua đồng hồ bây giờ hơn 6h mà lại là tối biết mình bị hắn lừa, nó cầm gối đập vào đầu hắn, hắn cũng không vừa đáp trả vậy là cuộc hồn chiến xảy ra.

- Nhà Dưới-

- Tụi trẻ này cứ gặp nhau là lại banh cái nhà lên.

Mẹ nó vừa ngồi xem phim với bố nó vừa gọt táo vẻ mặt không có gì là tức giận.

- Ngày trước tôi với bà trả vậy à, không hiểu sao bà với tôi lại lấy nhau nhỉ.

- Ông này hỏi lạ, ông thích thầm tôi từ lâu rồi còn hỏi.

- Không phải bà thích tôi trước à. Ngày xưa chính bà đã hùng hồn tỏ tình tôi trước bao nhiêu người mà

- Bố mẹ lại kể chuyện tình của mình rồi con nghe mà thuộc luôn rồi đấy.

Nó từ trên lầu đi xuống mắt thì cười híp cả lên không thất đâng sinh thành đấng sinh thành cao vời vợi.

- Tôi đang nói chị đấy lớn rồi như con nít vậy, chỉ khổ thân thằng long phải chịu tính khí ngang bướng của con

- mẹ này ai lại đi trê con gái mình chứ được làm bạn với người xinh đẹp dễ thương như con là phúc ba đời lắm đấy.

- Có mà hoạ vào thân, thôi hai đứa đi chơi đi không lại muộn

Bố nó lên tiênga đuổi nó đi cứ lằng nhăngf ở đây hết buổi mất, hắn chào bố mẹ nó xong rồi cũng cất bước đi.

- Con ngọc mà làm vợ của thằng long thì là phước ba đời của nó

Mẹ nó nói lời nói này nó không biết chỉ có hắn và ba nó nghe tiếng, tự nhiên má hắn ửng đỏ rồi mỉm cười teo toét.

————————————

Aaa——————

—————-

Aaaaa—————-

Ngoài đường phố đi bộ mọi người luôn có đôi có cặp đi với nhau, không thì họ đi cùng gia đình nhỏ nụ cười luộn trực trên môi của mỗi người, không khí vào buổi tối cũng khá là dễ chịu, mùi thức ăn ven đường thì luôn hấp dẫn người qua lại, ai cũng phâi ghé thử vài gian hàng để ăn.

- Con heo này ăn ít thôi ăn lắm vào rồi béo.

- Kệ tao mày không ăn thì để tao

Nó lôi xúc xích với cá viên chiên lại chỗ nó một mình đánh chén ngon lành

- Ăn đồ giàu mỡ nhiều không tốt, đi dạo đi rồi vào nhà thờ chứ ngồi ăn mãi à.

Nói xong là hắn lôi nó đi luôn chứ để thẻm vài phút nữa trắc nó ăn hết gian hàng của người ta mất.

- Này lôi tao đi đâu thế

- đi xa đống đồ ăn, mang tiếng rủ tao đi mà mày toàn cắm đầu cắm cổ vô ăn thôi.

- Tại nó hấp dẫn tao chứ

- Còn cãi tao vả cho toét mỏ bây giờ

Hắn giờ tay lên đeo doạ nó, theo phản xạ nó rụt đầu như con rùa trong phút trong phút trốc hắn mỉn cười nhìn nó lúc này y như mèo con sợ phạt liền mỉm cười xoa tóc nó.

- Quà noel của tao đâu

Nghe hắn nói nó ngước đầu lên nhìn hắn ánh mắt long lanh như sao rồi trợt xụ xuống hắn nheo mắt nhìn theo biểu hiện ngập ngừng của nó.

- Tao... tao...tao

- Tao cái gì đừng nói năm nay mày lại quên nữa

- Không có chỉ là

- Đừng có biện minh nữa

Hắn tự nhiên bực tức bỏ đi 17 năm chơi với nó hắn trả nhận được món quà nào cả còn hắn dịp nào cũng tìm những quyển truyện nó thích để tặng nó có lần hắn phải xếp hàng mới mua được, trợt có bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy tay hắn.

- Này đi đâu thế

- Kệ tao 

- Thôi mà đừng giận tao, chỉ là

- Là gì mày lại biện minh mày quên nữa đi.

- Tao không quên, đấy mày cầm lấy đi đeo hay không thì tuỳ, đây là chiếc khắn đầ tiên tao đan....

Túi quà giơ ra trước mắt hắn nó chưa kịp nói xong thì hắn đã giật phăng túi quà khỏi tay nó tay nhanh nhảu mở ra coi đôi lông mày đẹp nhíu lại với nhau.

- Tao đan xấu nên không muốn tặng sợ mày lại chê màu vứt đi

Giọng nó buồn buồn, tâm huyết đầu tay của nó xấu đến thậm tệ chẳng ai muốn quàng cái khắn rẻ lau này lên cổ cả.

- Đeo vào cho tao đi

Giọng nói của nó vang lên làm nó giật mình hắn có bình thường không vậy chiếc khắn xấu đến ma chê quỷ hờn này mà hắn cũng muốn đeo sao đúng là đất giây thần kinh rồi.

- Nhanh lên đeo vào cho tao

Vậy là hắn cúi người xuống để nó quàng khắn cho khi ngẩng đầu lên hắn cười toe toét còn nó cười không cười nổi thằng bạn của cô bị chập rồi.

- Đúng là hậu đậu có đan cái khăn cũng đâm vào tay

- Màu tưởng đan khăn dễ lắm à tao thức mấy đêm đấy.

- này ngọc

- gì

- Mày biết sao mày không cao lên được không 

Nó lắn đầu nhìn hắn

- Tại vì mày ét te nên ông trời không cho mày cao.

Nói xong hắn chạy đi luôn, 5s tiếp nhận thông tin vào não nó mới kịp nhận thức thằng bạn của cô đang xỉ nhục chiều cao khiêm tốn của cô, thằng này ăn gan hùm mật lớn rồi.

- thằng chó mày đứng lại không

- Có thăng ngu mới đứng lại

- Tao bắt màu thì kêu bố mẹ chuẩn bị quan tài đi

- Nếu mày đuổi được tao thì 5 quyển truyện cônan mới ra sẽ là của mày

Trời hắn nói sẽ cho cô truyện conan sao, lại còn mới ra nữa, động lực của nó là đây lấy hết sức đuổi theo hắn lần này nhất định phải bắt được tên bạn đểu này.

Sau 13p chạy thể dục cuối cùng hắn cũng dừng lại, còn nó thì vẫn cách hắn một đoạn lúc tới chỗ hắn nó cúi người thở dốc.

- Mày điên à mà chạy nhanh thế

- Cho màu giảm cân chứ dạo này béo quá rồi, sắp quay được rồi.

- Sao lại dừng lại

- Đến nơi rồi

Hình như nó quên mất chuyện vừa xảy ra lúc nãy, nhìn cái cây to trước mắt mọi ngươi ở đây cũng khá là đông.

- Sao lại đến đây

Hắn lôi nó đi tới một chỗ để khá nhiều dây màu đỏ với vàng rồi hắn đưa nó một dây hắn một dây.

- Cái này để làm gì mày

- Người ta bảo nếu hai người bạn thân cùng buộc dây cào gốc cây này thì điều ước của noi sẽ thành hiện thực

Nghe hắn nói vậy nó hí hứng tin theo vì sao à vì quanh cây này có rất nhiều dây buộc trắc lắm bạn thân đến đây để cầu nguyện.

Nó với hắn cùng buộc buộc xong cả hai nhắm mắt vào cầu nguyện,

- Mày ước gì thế 

- bí mật còn mày

- tao ước mày sẽ là vợ của tao

Lời nói của hắn tuy to nhưng người bên cạnh lại không nghe tiếng vì sao ư chuông đổ 12h rồi tiếng pháo hoa liên tục vang lên người con gái ánh mắt sáng như sao đang trầm trồ nhìn những tia pháo hao nhiều màu đó.

- này mày vừa nói mày ước gì, tao nghe không rõ nói lại đi

- Tao ước, mày là con heo xấu xí

- Ơ thằng này mày ước kiểu gì vậy hả

- Điều ước của tao, tao thích ước gì kệ tạo

- Nhưng mày....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.