Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh

Chương 18: Hot girl bị trọc tức



[ Tiếp


- Hay ta cho mi giống hôm qua nhé!- Moon.

- Đổi! Tôi đổi với cô.- Quang khóc ròng trong bụng.

- Được đưa ghế mi đây.Sang kia lấy ghế ta nhé!- Moon cười gian.

Thế là cuộc đổi ghế đã xong, mọi người thì tò mò không biết có chuyện gì mà Moon lại muốn đổi ghế.

Khi đổi xong không khí lại im lặng.Tiếng chuông reo lên báo hiệu đã vào lớp, ổn định chỗ ngồi và bắt đầu những tiết học và cũng bắt đầu xuất hiện một con khỉ gãi ngứa.Vâng Quang là người đang gãi ngứa, cậu gãi rất nhiệt tình.

Moon thì cười đắc thắng.

" Haha cho mi chết định hại ta à mơ đi"

" Cô được lắm! Lần sau cô chết"

30 phút trước.....

Quang trà trà trà thật mạnh xát xát thật hăng mắc mèo với ý nghĩ trả thù Moon vụ nổ biến cậu thành quỷ dạ xoa.

...........

Kế hoạch trả thù Moon của cậu thất bại nặng nề, giờ chính cậu đang hứng chịu hậu quả mình gây ra cho mình.Đúng là gậy ông đập lưng ông.

Reng......reng.

Giờ nghỉ đã đến.Mọi người ai cũng vui mừng.

Quang gãi vẫn gãi vì ngứa,Moon được trận cười hả hê.Học sinh trong lớp cũng không ngoại lệ khi thấy hot boy của trường ngày càng trở nên tệ hại.Vâng thực sự Quang lúc này rất tệ hại, mặt cậu nổi những vết sẩn đỏ,trông cậu y như một con một con khỉ đột biến vậy.

Cô vẫn không quan tâm, đôi mắt sâu hút nhìn ra cửa sổ.

Cả lớp bắt đầu xôn xao.

- Anh bị sao vậy Quang?-Nữ sinh 1.

- Hot boy bị gì mà như khỉ đột biến vậy?-Nam sinh 1.

- Haha mi không khác gì một con tinh tinh bị ghẻ haha.-Moon

Haha....

Mọi người lại càng không nhịn được cười.

- Cô.....cô.-Quang.

- Ta sao? Mi tự chuốc lấy thôi.haha-Moon

- Cô.....cô chết chắc với tôi.-Quang.

- Ôi hãi quá! Ta......ta rất......không sợ mi haha.-Moon.

- Cô.....quá đáng rồi đó.-Quang.

-Thôi! Em mau xin về đi không cứ tình trạng này là thành khỉ đột biến thật đó.-Anh.

- Anh còn giám trọc em nữa.- Quang.

- Gậy ông đập lưng ông thôi haha.Tinh tinh ghẻ mau về đi.-Moon.

Quang tức giận lắm nhưng đành ngậm ngùi nén cơn tức giận lại để trả thù sau.

Quang tức tối đi ra khỏi lớp còn mọi người vẫn ôm bụng cười.

- Cô biến đi.- Quang tức tối hét lên khi một cô gái không may đụng vào người cậu, và người đó không ai khác là Nhung.

Mọi người ai cũng ngừng cười mà thay vào đó là vẻ mặt kinh ngạc.

- Anh bị sao vậy?-Nhung.

- Không phải việc của cô.- Quang buông ra câu nói đó và bỏ đi.

Nhung cũng bất ngờ khi bị Quang mắng, đơ vài giây rồi lại trở về vẻ thánh thiện bước vào lớp cô.

Moon thấy cảnh tượng thì càng vui hơn.

- Chào bạn gái có trí hoang tưởng.- Moon.

- Bạn là Moon mới chuyển từ mỹ về?- Nhung tỏ vẻ ngây thơ hỏi.

- Đúng rồi bạn.Mà bạn cảm thấy sao khi được ngắm pháo hoa?-Moon cười gian.

- Bạn là người lắc lon pesi đó?-Nung.

- Ồ bạn thông minh hơn cẩu nhà mình rồi.- Moon.

Mọi người ai cũng lại kinh ngạc khi Moon đang cố tình trọc tức hot girl của trường.

- Bạn.....- Nhung.

- Ấy bạn đừng tức càng xấu tệ hơn giờ đó hì.- Moon.

Nhung rất tức giận nhưng vẫn tỏ ra thánh thiên.

- Bạn cũng đâu có kém mình đâu.- Nhung.

- Bạn quá khen rồi.Quân ơi! Có chó tìm chủ kìa.-Moon.

- Bạn......nói ai là chó?-Nhung tức tối.

- Ồ! Mình có nói bạn à?Bạn tự nhận mình là chó đấy chứ.-Moon.

- Bạn......nhớ đó.- Nhung.

-Cần gì nhớ chó?-Moon.

Nhung tức lắm nhưng không giám làm gì Moon.Cô nàng lao xổ tới chỗ anh,kéo chiếc ghế của Quang ngồi cạnh anh.

- Anh Quân đi tối nay đi chơi với em nhé!-Nhung.

- Không.-Anh lạnh lùng nói.

Moon thì lại cười thầm trong bụng khi Nhung ngồi vào chỗ của Quang.

- Sao ngứa thế này?-Nhung bắt đầu gãi.

- Hay ở bẩn vậy bạn?-Moon.

Mọi người đang cố nhịn cười, Nhung đâu biết rằng mình sắp giống như Quang.

Nhung thì cứ gãi làm cho da trở nên đỏ ửng.

- Bạn đừng nói bậy. Nhưng sao ngứa quá, em về đây.-Nhung ngại nên bỏ chạy ra khỏi lớp.

-Hahaha.-Mọi người trong lớp không thể nhịn cười được nữa.

- Haha bạn ở bẩn quá đó, cẩn thận thành tinh tinh ghẻ nhé bạn.- Moon.

Anh cũng nhìn Nhung thoáng vui rồi cũng trở về vẻ lạnh lùng.

- Lần sau đừng nghịch nữa.- Cô nhẹ nhàng nói,đôi mắt sâu hút kia nhìn Moon chan chứa yêu thương.

- Vâng!-Moon.

Mọi người thì mắt chữ o mồm chữ u vì quá kinh ngạc đến độ sắp bị ruồi bay vào vì há to miệng quá.

Anh cũng không ngoại lệ, kinh ngạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.