Âm thanh chót tai vang lên, tất cả mọi người đều hoảng hốt khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt họ.Người bị ăn tát không ai khác chính là Nhung hot girl của trường.Nhung chưa tát được cô đã hưởng trọn cái tát của cô. Nhung ôm mặt đau rát, đỏ ửng, những giọt nướt mắt lăn dài trên khuôn mặt thánh thiện kia.Mọi người ai cũng thương cho Nhung, trên môi vài cô gái lúc nãy thì nở một nụ cười mãn nguyện.
- Cô.....giám.-Nhung tức giận.
- Biến.-Cô lạnh lùng nó.
- Cô.....hãy cứ đợi đó.-Nhung.
Đôi mắt sâu hút lạnh giá nhìn Nhung đầy sát khí.
" Cô cứ đợi đó. Cô sẽ phải hối hận khi giám đụng vào Nhung này "
Nhung khóc ôm mặt chạy ra khỏi lớp 11A1.Nhưng trong lòng Nhung đầy căm tức.
Đôi mắt sâu hút kia lại trở nên dịu hơn.
" Thật phiền phức "
Không khí lắng xuống, khí lạnh giá dần biến mất ai cũng thở phào nhẹ nhõm.
Anh bất ngờ khi cô lại tát Nhung trong khi không ai giám đụng vào Nhung kể cả anh.
Quang thì cảm thấy khâm phục cô, không ai giám cãi lại Nhung huống gì là tát.Cô đã làm một kì tích.
Nhân vật mới: Phan Thùy Nhung 17t.Là con gái chủ tịch tập đoàn Meteor đứng thứ 5 trên thế giới.
9h........
Tại sân bay..........
Một cô gái bước từ máy bay xuống, cô đảo mắt tìm kiếm ai đó nhưng có vẻ như chưa thấy.Cô gái đó có nước da trắng, khuôn mặt không quá xinh đẹp nhưng cũng ưa nhìn, đôi mắt đen long lanh dưới hàng mi dài cong vút, ánh mắt ấy rất sắc sảo và luôn ẩn chứa cái nhìn như có thể thấu tận đáy lòng người khác.Cô mặc bộ đồ đen bó sát lấy cơ thể để lộ những đường cong hoàn mỹ.Cô bước đi rời khỏi sân bay nhưng mắt cô vẫn không thôi tìm kiếm.Đôi mắt đen long lanh bỗng dừng lại ở hai người con trai mặc bộ đồ đen, đội mũ lưỡi trai che đi nửa khuôn mặt.Cô bước lại phía họ.
- Chúng ta về thôi hai chàng vệ sĩ đẹp trai.-Cô gái cất giọng ấm áp nói.
- Em cứ quá khen bọn anh.Em cũng càng ngày càng xinh mà.- Scorpio.
- Em đâu có khen bọn anh đâu đó là sự thật mà.Em lúc nào chả xinh.- Cô gái.
- Thì là sự thật.Thôi chúng ta mau lên xe đi không bọn chúng sẽ phát hiện ra sẽ bất lợi với kế hoạch của tiểu thư.- Sky.
- Đúng rồi thôi lên xe sẽ nói tiếp.Em có nhiều chuyện muốn hỏi các anh lắm.-Cô gái.
Rồi cả ba người cùng bước lên chiếc Lamborghini, chiếc xe lao vút đi với bao nhiêu con mắt tò mò và thán phục.
Trên xe......
- Tiểu thư thế nào rồi các anh?- cô gái.
- Tiểu thư vẫn khoẻ, nhưng điều lạ là tiểu thư đã khóc, điều tưởng chừng như không bao giờ sảy ra.-Scorpio.
- Anh nghĩ tiểu thư là băng chắc. Điều khiến tiểu thư khóc chính là khi thăm mộ mẹ.- Cô gái.
- Sao em biết hay vậy? - Scorpio.
- Em đã sống với tiểu thư rất lâu rồi nên em hiểu.- Cô gái.
Không khí trong xe trở nên trầm lắng khi nhắc về cô.
- Mà em đã mang đủ số chất độc mà tiểu thư cần chưa?- Scorpio phá tan bầu không khí trầm lắng đó.
- Em mang đủ tất cả mọi loại độc mà tiểu thư cần rồi, em còn lấy thêm vài loại có độc tính nhẹ nữa chắc tiểu thư cũng cần chúng.- Cô gái.
-Mà tiểu thư gọi em về chắc có việc quan trọng đúng không các anh? -Cô gái.
- Ừ!Tiểu thư giao cho chúng ta mỗi người một nhiệm vụ, về anh sẽ đưa nhiệm vụ của em.Tiểu thư dặn chúng ta đọc xong phải hủy luôn.- Sky.
-Tiểu thư lúc nào cũng thận trọng như vậy.- Cô gái.
- Ừ!- Sky.
Không khí trong xe lại trở nên yên tĩnh ai cũng theo đuổi suy nghĩ riêng của mình nhưng điều họ suy nghĩ lại giống nhau, họ đang suy nghĩ về tiểu thư.
Chiếc xe đừng trước một căn biệt thự sang trọng.Ngôi biệt thự mang dáng vẻ trong trắng nhưng lạnh giá như chính chủ nhân của nó. Cả khu vườn của căn biệt thự được trồng rất nhiều những bông hoa hồng.Những khóm hoa hồng đủ sắc màu đung đưa theo gió, chúng trở nên rực rỡ hơn dưới ánh nắng mặt trời.Bước đi giữa những khóm hoa hồng làm cho con người ta như đang lạc vào sứ sở thiên thần vậy.
Họ bước vào trong căn biệt thự, bước nhẹ nhàng lướt nhẹ qua những bông hoa hồng nhanh chóng bước vào nhà.
- Mọi người đã về, có... phải bé Moon không? -Bà quản gia nói.
- Vâng thư vú Tâm. Con Moon của vú đã về rồi.- Moon giọng ấm áp ôm lấy bà quản gia.
Bà quản gia vui mừng cũng ôm chầm lấy Moon, những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên khuôn mặt phúc hậu của bà.
Scorpio và Sky vẫn đứng nhìn Moon và quản gia Tâm, họ cũng vui lây.
- Vú có khoẻ không? Con nhớ vú nhiều lắm!- Moon
- Vú khoẻ như voi ý.Thôi nào con! Chắc con đi đường mệt rồi, con nghỉ sớm đi vú sẽ nấu món canh chua cá lóc mà con thích cho con.- Quản gia Tâm.
Lúc này Moon mới chịu buông quản gia Tâm ra.
- Vâng thưa vú!Vú là nhất!- Moon.
Mọi người đều phải bật cười vì sự trẻ con của Moon.
- Thôi cô nương đừng nịnh tôi nữa đi nghỉ đi không mệt.- Quản gia Tâm.