Đồ Nhi Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 43: Bái Sư Thành Công Sẽ Tặng Một Tọa Kỵ Thần Thú!





Kinh Như Tuyết lập tức hiểu ý đồ của Tu Thần.

Hắn muốn rèn luyện nàng, nhưng không phải rèn luyện bình thường, mà là tìm đường sống trong chỗ chết!Giống như Huyết Sát Cốt Ma vừa rồi vậy."Vâng, thưa thầy!" Kinh Như Tuyết gật đầu, nét mặt nghiêm túc hẳn lên.Tu Thần nói cái gì thì chính là cái đó, nàng tuyệt đối không bao giờ nghi ngờ.

Dù cho bản thân bị Hổ yêu giết chết cũng không sao cả.Cái mạng này vốn là Tu Thần cho nàng."Không phải chứ, đại nhân? Chúng ta so tài ôn hòa, ngừng lại đúng lúc không được sao? Ra tay hạ sát như vậy, nhỡ đâu đệ tử thiên phú bậc chín của ngài thật sự không giữ được mạng, ta biết đi đâu tìm được cho ngài người thứ hai?" Hổ yêu sắp khóc đến nơi.Chuyện này quả thực còn khó chịu hơn cả việc giết luôn nó.Thiên tài tuyệt thế thiên phú bậc chín, hơn nữa mới chỉ là Pháp Tướng cảnh, vậy mà bắt hai người họ giết lẫn nhau sao? Cái ý tưởng điên khùng gì đây?Nếu ở nơi khác, một thiên tài tuyệt thế như vậy chẳng khác nào bảo bối siêu cấp, thậm chí còn có thể ở bên cạnh bảo vệ cho đại lão tông môn tông phái.

Thế mà Tu Thần muốn nó giết nàng sao?Hoàn toàn không thể hiểu nổi!Lỡ đâu nó thực sự giết chết, sau đó chẳng phải cũng bị tuẫn táng theo ư? Việc này quả thực quá làm khó Hổ yêu."Vậy ngươi cứ đợi nàng ấy giết ngươi đi." Tu Thần nhún vai, tiếp đó bóng người biến mất.Hắn quay về trong miếu thờ, để mặc Kinh Như Tuyết và Hổ yêu tròn mắt nhìn nhau.Hổ yêu nhìn thấy được sát ý và sự vô tình trong đôi mắt của Kinh Như Tuyết.


Nàng thực sự muốn liều mạng với nó sao? Pháp Tướng cảnh đối phó với yêu quái cấp sáu, không có cửa thắng đâu! Điều đó khác nào nàng tự dâng mình lên cho nó giết?"Thực sự phải làm vậy sao?" Hổ yêu yếu ớt hỏi.Kinh Như Tuyết mặt không biểu cảm, pháp tướng Phượng Hoàng phía sau đột nhiên tỏa ra ánh sáng rực rỡ, khí thế của nàng tăng vọt.Sắc mặt Hổ yêu cũng bắt đầu nghiêm nghị, thân hình nhanh chóng lướt về phía sau, cuối cùng bay thẳng lên trời, đứng lơ lửng giữa không trung.Trên người nó lờ mờ xuất hiện một ảo ảnh hình hổ màu vàng kim, thần thánh lại uy nghiêm.

Từng luồng sức mạnh cường đại từ người nó tản ra, làm rung chuyển cả không gian.Pháp Tướng cảnh và Hóa Thần cảnh cách nhau một trời một vực.Pháp Tướng cảnh chỉ có thể nắm giữ một chút ít sức mạnh của vạn vật trong trời đất.

Còn Thần Thông cảnh thì lại khác, mỗi một loại thần thông đều được sức mạnh của trời đất phù trợ mà thành.Uy lực hai bên không cùng đẳng cấp.Kinh Như Tuyết nhìn Hổ yêu đang ở giữa không trung, híp mắt lại, sát khí toàn thân bốc lên ngùn ngụt.Hữu tử vô sinh!Trận chiến này nhất định phải đánh!Cho dù biết mình không địch lại, Kinh Như Tuyết cũng không hề sợ hãi chút nào.

Bởi vì nàng tin tưởng vào Tu Thần.Hổ yêu cảm nhận được sát ý sắc bén đang bao phủ toàn thân Kinh Như Tuyết, lại thấy ánh mắt nàng không hề mang chút khiếp sợ hay hoang mang nào, nhất thời trong lòng nó vô cùng phiền muộn.Đều điên hết cả rồi!Mà thôi, giết thì giết, cùng lắm thì cuộc đời mình đến đây thôi! Từ một con hổ núi nhỏ nhoi mà sống được đến bây giờ cũng coi như đáng giá rồi."Nếu đã như vậy, thì xin thứ lỗi." Hổ yêu trầm giọng nói.Sau đó nó gầm vang trời, vô số linh khí trong trời đất tràn vào cơ thể nó.

Ánh hào quang lấp lánh tám phương, hình dáng một con hổ thần khổng lồ bao trùm lên người Hổ yêu, sau đó ánh hào quang thu lại.Trong nháy mắt, sức mạnh của Hổ yêu to lớn không gì sánh được, toàn thân lấp lánh ánh kim, được một lá chắn năng lượng màu vàng bao bọc lấy.Đây chính là thần thông bản mệnh của Hổ yêu: Thần Hổ Vương Thể.Chiến đấu với bất cứ ai, kể cả là kẻ có tu vi thấp hơn nó, nó đều dốc hết toàn bộ sức lực để ứng phó.

Đây là tính cách của nó.Đôi mắt Kinh Như Tuyết toát lên vẻ hưng phấn, vận hành công pháp Thiên giai.Phượng hót vang trời đất, hổ gầm rung không gian.Chớp mắt, hai người lao vào nhau chiến đấu.Trong miếu thờ, Tu Thần hoàn toàn không hề quan tâm đến tình huống bên ngoài.

Dù một trong hai người bị giết chết, hắn vẫn có thể hồi sinh được, cho nên cứ mặc kệ chúng đánh hết mình.Chuyện hắn muốn làm nhất bây giờ là xây dựng nên một chỗ ở hoành tráng, siêu đẳng cấp.

Nên xây kiểu kiến trúc công nghệ cao hay là kiểu kiến trúc tiên hiệp cổ điển đây?Đây là vấn đề khiến hắn vô cùng băn khoăn và đau đầu.Nhưng cuối cùng hắn cảm thấy nơi này là thế giới huyền ảo, vẫn nên dựa theo thẩm mỹ của thế giới huyền ảo mà làm thì hơn.Xây những thứ hoành tráng như thế là để cho người khác ngắm, chứ không phải cho mình.Tu Thần xòe bàn tay ra, trong đầu tưởng tượng hình ảnh một chiếc tủ lạnh.


Sau đó lòng bàn tay hắn tuôn ra vô số điểm sáng màu trắng.

Chúng quấn bện lấy nhau rồi vươn lên cao, trong nháy mắt tạo ra một chiếc tủ lạnh của thời hiện đại."Mẹ kiếp, tiện lợi quá!" Tu Thần mừng rơn.Chiếc tủ lạnh mà còn biến hóa ra được thì còn thứ gì không thể biến hóa ra được nữa?"Biến.

Tủ lạnh mà xuất hiện trong thế giới này thì quá là mất vẻ hài hòa." Tu Thần lập tức cho tủ lạnh biến mất.Sau đó, trong đầu hắn lại nảy ra một ý tưởng.

Hắn đi vào sân miếu thờ, vung tay lên.

Một chiếc Bugatti Veyron màu xanh lam xuất hiện ngay trong sân.Tu Thần ngồi lên xe, trải nghiệm sự thoải mái mà công nghệ của chiếc siêu xe đình đám mang lại.

Hắn không khỏi lắc đầu tấm tắc khen ngợi, sau đó khởi động xe, nhấn chân ga."Ba năm rồi, rốt cuộc mình cũng được sờ vào xe.

Cảm giác thân thiết này quá sung sướng." Tu Thần không nhịn được cười nói."Biến."Chỉ trải nghiệm một lát là Tu Thần lại làm chiếc xe biến mất.Tàu sân bay không thích sao? Phi thuyền vũ trụ không hay sao?Trải nghiệm chiếc xe rách này một chút là được rồi.

Đợi lên cấp tiếp theo, sáng tạo ra sinh mệnh, hắn sẽ tạo ra hẳn một con thần long làm tọa kỵ.À không, mỗi một đệ tử sẽ được một con thần thú tương xứng làm tọa kỵ.

Ừm, không tệ, sau này phần thưởng nhập môn sẽ là cái này.


Bái sư thành công sẽ tặng một tọa kỵ thần thú.

Như thế đã đủ hoành tráng chưa?Tu Thần cảm thấy hết sức thỏa mãn với ý tưởng của mình."Cứ mặc kệ mấy thứ đó đã.

Bây giờ chủ yếu phải nghĩ phương án thiết kế kiến trúc.

Phải nghĩ xem làm thế nào để trông tòa kiến trúc có vẻ mang đẳng cấp vô song."Tu Thần vừa nói vừa giơ tay bắt lấy một cái bút và một tờ giấy trắng từ không trung.

Hắn muốn tự mình vẽ bản thiết kế.

Về phần hai người bên ngoài đánh nhau đến mức nào rồi, hắn hoàn toàn không có tâm tư để ý đến..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.