Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 115: 115: Kéo Quần Xách Đít Về





- Tỷ tỷ có con rồi ?
- Không.

.

.

Không phải.

Ta không có.


Nghe hắn như vậy hiểu lầm , Lưu Ưu Mỹ khẽ giật mình.

Sau đó nhìn thấy hắn thái độ , không khỏi mỉm cười.


- Là cháu gái ta.

Nghỉ hè cho lên ở chơi mấy ngày.


Phù ....!
Hạo Thiên thở ra một hơi nhẹ nhõm , nguyên lai là cháu gái a.


Vừa rồi nếu như nàng nói là con gái , hắn chắc chắn sẽ không nói hai lời lái xe chạy.

Không có cách nào , sáng giờ hắn như vậy trò chuyện cùng người ta.

Nếu để người ta lão công biết được , còn không vác dao chém chính mình.


May mắn ...!Thật là may mắn.


- Nói.

Ngươi đối với tỷ tỷ có cái gì ý xấu ?
Lưu Ưu Mỹ giống như là nhìn ra hắn thái độ , nàng thanh âm mang theo chút trêu ghẹo.


- Tỷ tỷ nói xem.


Hạo Thiên đem nàng ép sát vào sườn xe.


Cười cười nói :
- Tỷ tỷ như vậy xinh đẹp.

Ta lên có cái gì ý xấu bây giờ.

Để ta suy nghĩ chốc lát.


Lưu Ưu Mỹ bị hắn đột nhiên hành động khiến cho nàng nhất thời luống cuống tay chân , không biết phải làm sao.


Nhìn gương mặt soái khí sát bên cạnh , nàng cảm thấy tim mình đập gia tốc.

Khuôn mặt xinh đẹp cũng hồng hào lên.


Nàng đối với Hạo Thiên vô cùng có hảo cảm , mặc dù hai người mới gặp được vài giờ.


Haizzz ...!Thời buổi này nam nhân vừa soái khí , vừa nhiều tiền , nói chuyện lại dễ nghe , vui tính ...!Đối với nữ nhân là có sức hấp dẫn vô cùng lớn.


- Ngươi ...!Ngươi tránh ra.

Có nhiều người đang nhìn đâu.


Lưu Ưu Mỹ nhanh không chống đỡ nổi.

Nàng vội vàng dùng hai tay đẩy hắn ra.


- Ồ ...!Nếu như ít người thì tỷ tỷ sẽ không để ý rồi ?
Hạo Thiên thuận thế lùi lại hai bước , mỉm cười hài hước nhìn nàng hỏi.


Ở hắn góc nhìn , Lưu Ưu Mỹ nãy giờ hành động , cử chỉ không khác gì một thiếu nữ mới lớn.

Không có chút nào giống như một cái ba mươi tuổi thành thục nữ nhân.


- Nhỏ tuổi mà toàn học cái xấu.

Dám chọc ghẹo tỷ tỷ.


Lưu Ưu Mỹ làm bộ tức giận nhìn hắn.

Tay còn ở ngang eo hắn xoắn mạnh một cái.


- Đau ...!Đau ....!
Hạo Thiên vội vàng co người lại.


- Tỷ tỷ lên nhà trước a.

Tạm biệt.


Lưu Ưu Mỹ bỏ lại một câu sau đó xoay người bước đi.


Nàng đã nhanh chịu không nổi hắn như vậy hành động.

Vừa rồi nàng một bộ tức giận cũng là vì như vậy.

Nhanh chóng rời đi bởi nàng sợ bản thân ở lại trong phút chốc sẽ bị một cái nhỏ hơn mình hơn mười tuổi cho luân hãm.


Hạo Thiên nhìn xem nàng uyển chuyển bóng lưng , ánh mắt không tự chủ được dừng lại tại nàng căng tròn trên mông.

Thật sự là phong tình vạn chủng a.

Xuống thêm một chút là nàng hai chân , thẳng tắp lại thon dài ...!Mê người vô cùng.


Lưu Ưu Mỹ trên người mặc là một bộ OL chế phục chức nghiệp.

Váy đen ngắn , áo sơ mi cùng với áo vest đen.

Ngoài ra dưới chân còn có tất chân và một cái 8 cm giày cao gót.



Loại này trang phục nhưng hoàn mỹ miêu tả ra những đường cong trên cơ thể , hấp dẫn thị giác người khác vô cùng.


Có chút lưu luyến nhìn nàng đã đi khuất bóng lưng.

Hạo Thiên đưa tay vuốt vuốt mũi một cái , sau đó lên xe rời đi.


Hạo Thiên vừa đi , trong một góc Lưu Ưu Mỹ bước ra.

Chỉ thấy nàng thầm nói :
- Lưu Ưu Mỹ a Lưu Ưu Mỹ.

Ngươi từ khi nào lại như vậy mê trai rồi.

Hắn nhưng nhỏ hơn ngươi mười tuổi a.


.......................................!
- Hạo Thiên ? Ngươi còn biết cho ta gọi điện thoại ? Ngươi có biết ngươi gọi điện thoại cho ta thời gian gần nhất là khi nào sao ?
- Liễu lão sư ...!
- Gọi ta Tình Tư.


- Tình Tư ...!
- Hừ ...!Cho ngươi một cơ hội.

Bây giờ lập tức tới ta nhà.

Nếu là không tới thì ta có thể sẽ không để ý tới ngươi.


Liễu Tình Tư thanh âm từ điện thoại truyền ra.

Nàng thanh âm lúc này liền giống là bị người vứt bỏ vậy.

Trong giọng nói mang theo vẻ u oán.


- Tình Tư ngươi đừng tức giận á.

Ta hiện tại liền đang trên đường tới nhà ngươi a.


- Thật ?
- Ta khi nào lừa ngươi.


Vừa nghe được Hạo Thiên muốn tới , Liễu Tình Tư hưng phấn vô cùng , chỉ thiếu chút nữa là nhảy dựng lên.

Nàng cảm thấy toàn thân liền giống là bị dòng điện xuyên qua , vô cùng tỉnh táo , vô cùng có sức lực.


Cúp điện thoại , Liễu Tình Tư cũng mặc kệ cha mẹ ánh mắt khó hiểu.

Nàng chạy vụt lên phòng , mắt nhìn tủ quần áo.


Bên trong có một cái là bản thân mới mua được một cái nàng cực ưng ý quần áo.


Nàng liền là vì chờ có cơ hội gặp Hạo Thiên , mặc cho hắn xem.


Suy nghĩ phút chốc , Liễu Tình Tư chạy đi tắm rửa , sau đó ra sấy tóc , đánh phấn , tô son môi , mặc vào bộ kia trang phục ....!
............................!
Nửa giờ sau , Hạo Thiên cũng tới Liễu Tình Tư trong nhà.


Nhìn thấy Hạo Thiên đến , Liễu Tình Tư cha mẹ một mặt thâm ý nhìn con gái.

Vừa rồi Liễu Tình Tư chạy vội lên nhà thay đổi quần áo , trang điểm đẹp đẽ đi xuống , bọn họ còn có chút không hiểu ra sao.

Nhưng giờ phút này , đã hiểu.


Nhị Lão khuôn mặt tươi cười chào đón Hạo Thiên.

Đối cái này con rể, bọn họ vẫn là vô cùng hài lòng.


Thực ra bọn họ đối với con rể yêu cầu không có gì quá khắt khe.

Chủ yếu là Liễu Tình Tư yêu thích và bọn họ đối với con rể ấn tượng cũng không xấu.

Chỉ cần như vậy là được rồi.


Vào nhà , Hạo Thiên cũng không có lập tức cùng Liễu Tình Tư đi phòng nàng , mà chính là cùng nàng cha mẹ ngồi trò chuyện.

Thật ra này nhưng là cơ bản lễ nghi.


Nếu như vừa vào nhà , đánh câu chào hỏi liền cùng Liễu Tình Tư lên phòng nàng , như vậy nàng cha mẹ sẽ cảm thấy như thế nào ?
Là không tôn trọng bọn họ hai người hay là ngươi là tới thịt con gái của ta ? Lại còn như vậy vội vàng ? Như thế nào đều giống như là con ta là "gái " vậy.

Ngươi thích thì tới chơi sau đó xong liền kéo quần xách đít về.


Mặc dù Hạo Thiên đúng là tới làm thịt Liễu Tình Tư , nhưng cũng không thể để cho nàng cha mẹ cảm thấy chính mình chỉ vì như vậy mới đến a.






Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.