Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 120: 120: Nơi Công Cộng H





Nếu nói mùa xuân là mùa yêu , vậy mùa hạ chính là mùa phát tình.


Chả vậy sao nam nữ ra đường đều mặc rất ít quần áo.

Trong đô thị mà cứ giống như ở ngoài bãi biển vậy.

Trên người vải vóc chỉ che khuất những bộ phận cơ bản.


Biết rằng mùa hè nóng nực , nhưng cứ như vậy mặc quần áo phần nhiều là dụ dỗ khác phái.


Mùa hè cũng đã được ghi nhận là mùa của tình yêu thăng hoa nhất.

Mùa của nam nữ kết hợp tạo ra thế hệ tương lai.


.........................!
Trên xe
Thỉnh thoảng Diệp Hồng Ngư lại nghiêng đầu nhìn Hạo Thiên.


Một Kiểu tóc bình thường nhưng rất gọn gàng , cộng thêm vẻ mặt tuấn tú và soái khí.

Từ vầng trán rộng đến sống mũi cao , lại đến bờ môi mỏng hơi cong lên , đường cong khuôn mặt vô cùng mê người.

Không biết từ khi nào , Diệp Hồng Ngư đã hoàn toàn bị khuôn mặt này mê hoặc , chết mê chết mệt vì gương mặt nghiêng này.


Bất tri bất giác , nàng mở miệng hỏi :
- Chúng ta đi đâu ?
- Ngươi muốn đi đâu ?
- Vậy đi ...!Đi ăn kem đi.

Ta biết một quán kem rất ngon.


- Tốt a.


.................................!
Sau khi xuống xe , Diệp Hồng Ngư liền vô thanh vô tức đến gần Hạo Thiên , chủ động lấy tay vòng qua eo hắn.

Rất thân mật dính sát vào hắn bên người.


Hạo Thiên cũng không có gì không thích.

Hắn cũng vòng tay qua ôm ngang eo nàng.


Hai người hành động như vậy cũng không có gì đặc biệt thái quá , ở người qua đường xem ra có vẻ thực bình thường.



Nhưng bởi vì cả hai đều là tuấn nam mỹ nữ , nhan trị cùng vóc dáng cực cao người.

Cho lên thu hút rất nhiều những người khác ánh mắt.

Không thiếu các chàng trai cùng cô gái , hướng Hạo Thiên hoặc Diệp Hồng Ngư quăng đi ánh mắt hâm mộ.


- Cửa hàng này mặc dù nhỏ , nhưng làm ra kem rất tốt ăn.

Hơn nữa ở đây cũng có chỗ ngồi đối diện với tình yêu hồ , phong cảnh cũng rất đẹp.


( Tình yêu hồ : một cái hồ chỉ có những người yêu nhau dạo chơi , cho lên gọi là tình lữ hồ.

)
Diệp Hồng Ngư tựa hồ đã tới nơi này vài lần , quen thuộc dẫn theo Hạo Thiên vừa đi vừa giới thiệu.


Nhà này cửa hàng lúc này chật kín người.

Có thể là bởi vì ngon miệng cùng hiện tại là mùa hè nóng nực duyên cớ.


Hai người vốn dĩ là không có chỗ ngồi , chuẩn bị dời đi thì một bàn khách lại thanh toán.

Này nhưng khiến Diệp Hồng Ngư đang ủ rũ khuôn mặt thoáng chốc trở nên vui vẻ.


Trong khi Diệp Hồng Ngư chọn đồ ăn vặt , nước , kem ....!Hạo Thiên rảnh rỗi bắt đầu quan sát cửa hàng cách bài trí ...!
Cửa hàng bên trong diện tích không lớn, bốn phía trang trí cũng khá sơ sài.

Trên những bức tường chỉ dán giấy màu.


Hạo Thiên cùng Diệp Hồng Ngư chỗ ngồi chính là sau lớp kính hướng ra mặt hồ.

Này chỗ ngồi có điểm giống phòng riêng.

Ba phía ngăn cách với xung quanh bởi một lớp vải màu.

Nói chung vẫn là có chút riêng tư.


Chỗ ngồi cũng không có gì đặc biệt.

Một cái cũ kỹ nhưng vô cùng sạch sẽ bàn nhỏ cộng thêm bốn cái ghế thấp.

Trên bàn có để khăn giấy cùng một ống dao nĩa các loại.


Xét tổng thể mà nói , chỗ này cũng có thể nói là khá tốt so với những quán ăn giá rẻ.

Đặc biệt là những chỗ ngồi hướng ra bên ngoài Tình lữ hồ như thế này.



Từ hai người vị trí , nhìn ra bên ngoài có thể thấy được trên hồ có mấy cái thuyền đạp vịt , Thiên nga đạp nước thuyền đang ở trên mặt hồ chậm rãi di chuyển.


Trên mặt nước phẳng lặng , dưới ánh nắng mặt trời chiếu vào hiện lên vẻ lóng lánh cùng từng cơn gió nhe thổi qua cách đó không xa trên bờ hồ hàng cây dương liễu.

Cái loại này theo gió lay động cảm giác, nhìn qua quả thật rất đẹp.


Hạo Thiên nhìn trên mặt hồ vài chiếc thuyền đạp nước , không khỏi có cái nghi vấn.


Đó là trời như vậy nắng gắt.

Cứ như vậy chơi mà không cảm thấy nóng bức ?
Hạo Thiên cứ như vậy cảm thấy đám người kia rất kỳ quặc , nhưng hắn không biết là bản thân hắn chút nữa cũng sẽ giống như họ.


- Ngươi không thích chỗ này ?
Diệp Hồng Ngư thấy hắn không nói gì , không khỏi nghĩ tới hắn là không thích chỗ này.


Cũng đúng , có tiền người làm sao lại tới những chỗ như thế này.

Nghĩ lại nàng cảm thấy mình rất ngốc.


- Ta rất thích a.


Hạo Thiên mỉm cười nhìn nàng.

Sau đó xoa xoa đầu nàng , nói :
- Ta cũng giống ngươi.

Đừng suy nghĩ nhiều.


Hạo Thiên lời nói cũng không phải giả.

So với những nơi xa hoa tột cùng thì hắn càng thêm thích những nơi giản dị như thế này.


.................................!
Ăn kem hơn một giờ thời gian , hai người mới thoả mãn rời đi.


- Tiếp theo chúng ta đi đâu.


Hạo Thiên đưa tay bẹo bẹo má Diệp Hồng Ngư hỏi.


Hai người lúc này vừa đi ra khỏi cửa quán được vài bước.


- Chúng ta đi chơi đạp vịt thế nào ?
Diệp Hồng Ngư nghĩ nghĩ liền đề nghị lấy.

Đồng thời nàng hai mắt còn lấp lánh nhìn hắn.


- Đạp vịt ...!Này cũng không ....!Cũng được.


Hạo Thiên vốn dĩ là không đồng ý.

Trời còn nắng như vậy đâu.

Bất quá tiếp xúc với nàng ánh mắt sau , hắn cũng chỉ cóthể tỏ vẻ đáp ứng.


Hai người có chủ ý về sau , liền đi đến bên cạnh hồ , sau đó tại cho thuê đạp vịt cửa hàng , thuê một cái hình con thiên nga thuyền.


Hai người lên du thuyền sau , liền chậm rãi đạp bánh cho thuyền Thiên nga hướng tới giữa hồ chạy đi.


Hai người bọn họ thuê thuyền, là loại muốn dùng hai chân đạp mới có thể để thuyền di chuyển.


Hiện tại là mùa hè , chơi đạp vịt người cũng có không ít.

Nhưng Phần lớn đều là các cặp đôi nam nữ yêu nhau.

Thậm chí còn có cả những cặp vợ chồng đã có con nhỏ.

Người lớn tuổi ngược lại là không có.


Không có cách nào.

Đạp vịt loại này du ngoạn vừa tốn sức vừa lãng mạn giường như không phù hợp cho người già.


Hạo Thiên lúc này đặc biệt ra sức.

Hắn nhanh chóng đem Thiên Nga thuyền di chuyển tới giữa hồ.


Giữa hồ mặc dù nóng nực hơn bên cạnh bờ một chút , nhưng ai bảo hắn hiện tại có cái chủ ý xấu đâu.


Mà Diệp Hồng Ngư giống như biết hắn xấu xa ý nghĩ.

Nàng im lặng cúi đầu lấy ,giả bộ cái gì cũng không biết.


Đợi hai người di chuyển đến giữa hồ sau , Hạo Thiên ánh mắt chăm chú quan sát bốn phía.

Xác định là không có người , hắn liền cười xấu xa nhìn Diệp Hồng Ngư.

Một bàn tay hướng về phía nàng đùi phương hướng đi qua.


Ở Diệp Hồng Ngư còn chưa kịp phản ứng , Hạo Thiên bàn tay liền sờ đến nàng mép váy.


Sau đó trực tiếp vòng qua , chui vào đi nàng quần lót.


Diệp Hồng Ngư phát hiện Hạo Thiên bàn tay tiến vào nàng trong váy , còn duỗi tới nàng quần lót bên trong.

Này nhưng làm cho nàng xấu hổ lại không dám phát ra âm thanh.

Bất quá cảm giác so với vừa rồi trong cửa hàng kem là lại càng thêm kích thích.


Vừa rồi trong lúc ăn kem Hạo Thiên cũng không ngừng táy máy tay chân.

Mới đầu là nắm lấy tay nàng , sau đó là vuốt ve nàng đùi.

Cuối cùng càng là quá phận , thọc vào nàng trong váy , cách quần lót đùa giỡn nàng nơi riêng tư.

Ở trong cửa hàng kem làm ra như vậy hành động , Diệp Hồng Ngư là xấu hổ lại là kích thích , rất nhanh nàng ngồi tại chỗ liền cao trào.


Trong tiệm kem đã như vậy , Huống chi hiện tại còn là ở giữa hồ đâu , mặc dù khoảng cách rất xa , nhưng vẫn là trước mặt một đống lớn người.


Ở nơi công cộng như thế này tình huống , hắn bàn tay liền như vậy không coi ai ra gì mà duỗi tới nàng quần lót bên trong , vuốt ve nàng u cốc.


Diệp Hồng Ngư ngoái đầu nhìn xung quanh bốn phía , may mắn là không có ai ở gần.

Cách hai người vị trí người gần nhất là ba - bốn mươi mét khoảng cách.

Như vậy xa khoảng cách là không thể nhìn đến hắn tay trực tiếp sờ đến nàng quần lót bên trong.

Nếu không nàng liền không có mặt mũi gặp người ...!liền xấu hổ đã chết......!
Nàng vừa rồi ở trong cửa hàng cũng là bị hắn làm cho dâm thủy ướt đẫm , tuy có cao trào qua nhưng là dục vọng còn chưa có được thoả mãn.

Hiện tại nghiêng đầu xem hắn như vậy thích thú sờ , còn không có người nhìn đến bọn họ hai người , cho nên liền thỏa mãn hắn.


Ặc ....!Giống như là để hắn thoả mãn nàng.


Vì để hắn thuận tiện , Diệp Hồng Ngư còn riêng đem chân hơi mở ra , tùy ý bàn tay hắn càn quấy.


Mặc dù là kích thích , nhưng chung quy nàng vẫn là nữ hài tử.

Ánh mắt không ngừng đảo quanh bốn phía đồng thời cũng dùng hai tay giữ lấy váy , che giấu đi hắn bàn tay.


Diệp Hồng Ngư sắc mặt đỏ ửng , mà Hạo Thiên lúc này cũng đã cắm một ngón tay vào nơi riêng tư của nàng.

Chậm rãi đẩy đưa lấy.


Đặc biệt hoàn cảnh kích thích nàng thần kinh , khiến cho nàng trong chốc lát liền đến cao trào.

Cao trào tới thời điểm , nàng muốn kêu ra tới nhưng lại không giám.

Chỉ có thể cắn chặt răng , hai tay giữ chặt lấy Hạo Thiên cánh tay.


Phía dưới nơi riêng tư nước chảy ra ......!Nàng đều ngửi được chính mình phía dưới toả ra một loại tao hương vị ...!




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.