Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 140: 140: Ưu Mỹ Tỷ - Ưu Mỹ - Mỹ Mỹ





Lúc này trong quán khách nhân có hơn hai mươi người.

Trong số này có 6 , 7 người là nam giới.

Cùng là nam nhân với nhau mọi người đối với Triệu Việt đều vô cùng thông cảm.

Tuổi trẻ mà , ai mà không có một thời gian luôn yêu thích chơi điện tử , chơi game này game nọ.

Nhìn nam nhân quỳ gối ôm chặt lấy nữ nhân cái chân khóc lóc dáng vẻ , ai cũng đều là đồng cảm cùng thương hại lấy.

- Trong quán các vị huynh đệ , trợ giúp vị này huynh đệ một chút.

Hạo Thiên đột nhiên đứng dậy , hướng về phía mọi người nói.

Sau đó chỉ thấy hắn ba ngón tay làm thành hình thù của khẩu súng , hướng về phía một người nam nhân gần nhất làm động tác bắn súng.

Mà người nam nhân kia EQ cùng IQ đều là vô cùng không thấp.

Bùm
Chỉ thấy hắn " gục ngã " ngay tại chỗ.

Một người ngã xuống sau , Hạo Thiên di chuyển họng súng đến người thứ hai ...!
Có người đi đầu tất nhiên là có người thứ hai.

Ở Triệu Việt cùng Tiểu Tuyết kinh ngạc há hốc miệng trong ánh mắt , Hạo Thiên đã đem trong quán tất cả nam nhân " bắn " chết.

Một phút sau trong quán nam giới chỉ còn lại Triệu Việt cùng Hạo Thiên hai người , Hạo Thiên mỉm cười hướng về phía nữ nhân gọi là Tiểu Tuyết kia , nói :
- Mỹ nữ , vừa rồi ngươi lời nói nhưng là phải nhớ kỹ a.

Nói xong lại cười cười quay lại nhìn Lưu Ưu Mỹ , nói :
- Ưu Mỹ tiễn ta lên đường a.

Phốc ...!Haha ....!
Lưu Ưu Mỹ bật cười , sau đó cũng học hắn dùng ba ngón tay chụm lại làm thành hình khẩu súng , chỉ ngay tim hắn sau đó "bùm" một phát.

Tiếng súng vang lên , máu bắn tung tóe.

Hạo Thiên hai tay ôm ngực rồi " loạng choạng " đi tới Lưu Ưu Mỹ trước mặt , liền bổ nhào ngã xuống ôm lấy nàng.

- Tiểu Tuyết , ngươi bây giờ có phải hay không là ....!
Triệu Việt ngẩng đầu lên nhìn Tiểu Tuyết hỏi.

- Ngươi mau buông tay ...!
- Tiểu Tuyết ...!Ta ...!
- Mau buông.


Tiểu Tuyết gắt giọng nói.

Triệu Việt sau khi buông tay nàng liền chạy ra ngoài cửa.

Được vài bước sau nàng liền dừng lại , quay người nhìn đang ủ rũ ngồi trên đất Triệu Việt kêu lên :
- Ngươi còn không đi a ?
- Tiểu Tuyết ...!
- Ngươi không muốn hợp lại ?
- Muốn ...!Tất nhiên là muốn.

Triệu Việt lắp bắp mừng rỡ nói.

Sau đó hắn vội vàng đứng dậy đuổi theo nàng.

Ra tới cửa hắn còn không quên quay đầu , đối với mọi người trong tiệm cúi đầu thật sâu một cái , nói :
- Cảm ơn , cảm ơn mọi người.

Lúc này bị " bắn" chết, gục đầu trên bàn một người nam nhân ngẩng đầu lên cười nói :
- Còn không mau đuổi theo a huynh đệ.

- Đúng vậy , từ nay phải biết trân trọng quan tâm ngươi bạn gái a.

......................!
- Hạo Thiên , không ngờ ngươi như vậy nhiều trò.

Rời khỏi quán trà sữa , Lưu Ưu Mỹ tươi cười vui vẻ nhìn Hạo Thiên nói.

- Có sao ?
- Vừa rồi tình huống đều có thể giúp người ta xử lý được , xem ra ngươi chỉ số thông minh còn rất cao đâu.

- Đa tạ khen ngợi.

Haha
- Lại nói ngươi vừa rồi thế nhưng dám công khai ở nơi công cộng chiếm ta tiện nghi.

- Ưu Mỹ , ta chỗ nào chiếm ngươi tiện nghi rồi?
- Còn không thừa nhận ? Vừa rồi thế nhưng mà vùi đầu vào ngực ta dũng khí đâu hết rồi ?
Lưu Ưu Mỹ trừng mắt nhìn hắn hỏi.

Này tên lưu manh vừa rồi sau khi bị nàng " bắn" liền bổ nhào vào trong ngực nàng.

Dù cách lớp áo sơ mi nhưng nàng vẫn cảm nhận được hắn cái mũi ở ngay giữa hai khe vú của mình.

Từng luồng khí tức nóng hổi đập vào ngực , khiến nàng khi đó xấu hổ không thôi.


- Vừa rồi nhưng có cảm giác gì ?
Lưu Ưu Mỹ đột nhiên mỉm cười quyến rũ nhìn hắn.

- Rất thơm đâu ...!Ân ....!Còn xuýt chút nữa thì làm ta ngạt thở ...!
Hạo Thiên đưa tay xoa xoa mũi , trong đầu không khỏi có chút hoài niệm.

- Lưu manh ...!
Lưu Ưu Mỹ ở trên bắp tay hắn véo mạnh một cái.

Tên này không khỏi quá lưu manh không biết xấu hổ đi.

Ân ...!Hắn giống như là vẫn luôn như vậy lưu manh ...!
- Ưu Mỹ , vừa rồi ngươi lời nói ta có thể hay không hiểu là ở nơi không người ta có thể chiếm tiện nghi rồi ?
Hạo Thiên lúc này tìm ra nàng lời nói vừa rồi khoảng trống.

Hắn không khỏi cười xấu xa hỏi.

Này câu nói như thế nào cũng có thể khiến người ta cảm thấy có mập mờ.

- Chiếm cái đầu ngươi a ...!
Lưu Ưu Mỹ gắt giọng nói.

Sau đó liền không có để ý tới hắn , nhanh chân bước đi.

Giờ phút này người tinh ý đều có thể nhìn ra , nàng đây là xấu hổ.

Lưu Ưu Mỹ biết rõ , chính mình đang dần thất thủ.

Thời gian so với nàng dự đoán ngắn quá nhiều , nàng gặp Hạo Thiên cũng không phải vừa thấy đã yêu , mà là chỉ có hảo cảm.

Nhưng theo thời gian trôi qua , nàng từng chút từng chút bị hắn chinh phục.

Này cũng không thể trách chính mình phòng tuyến quá kém , mà phải trách đối phương lực tấn công quá mạnh mẽ.

.

.

...................!
Buổi chiều , ở Lưu Ưu Mỹ trong nhà.

Trên ghế dài , Hạo Thiên hai tay đang ôm lấy nàng vòng eo thon.


Vẫn còn đắm chìm trong ngày hôm nay cùng hắn đi chơi ngọt ngào , vui vẻ ...!Lưu Ưu Mỹ chẳng những không có né tránh Hạo Thiên ôm ấp , ngược lại còn hướng trong lòng ngực của hắn tựa vào.

Nàng hôm nay có thể nói là vô cùng vui vẻ.

Cùng Hạo Thiên vui chơi , trò chuyện đủ thứ ...!Lại nói Hạo Thiên người này vô cùng biết cách nói chuyện , cách làm nàng vui vẻ.

Vài tiếng vừa rồi nàng là cười nói không ngừng , cùng tiểu cô nương giống nhau.

Khác hẳn với hình tượng đoan trang nghiêm túc bình thường.

................!
Theo thời gian trôi qua, Hạo Thiên không còn thoả mãn với cách quần áo ôm ấp eo nhỏ .Hắn lặng lẽ đem bàn tay vào nàng trong quần áo.

Rốt cuộc chạm vào được nàng da thịt , hắn bàn tay mỗi một chỗ chạm tới đều cảm nhận được một mảnh ấm áp nhẵn mịn.

Lưu Ưu Mỹ da thịt thật giống như Bạch Ngọc vậy , nhẵn mịn không tì vết , độ co dãn thì lại cực kỳ kinh người.

- Ừm ...!
Lưu Ưu Mỹ trong miệng phát ra một tiếng hừ nhẹ , có chút lười biếng nói :
- Không cho phép đi lên nữa, cũng không cho xuống chút nữa, nhiều nhất là ở chỗ đó.

.

.

Nghe lời nha tiểu đệ đệ.

Được rồi ....!
Hạo Thiên thật ra thì không phải là rất muốn , nhưng là đối với nàng tôn trọng , hắn vẫn là nghe theo nàng ý tứ.

Hơn nữa mặc dù chỉ là eo , nhưng đối với hắn hiện tại cũng đã là đủ thoải mái.

Nam nhân thật có thể như vậy liền thoả mãn sao ?
Sự thật chứng minh , chỉ hơn mười phút sau đó, hắn hai tay lại bắt đầu loạn động lên.

Đối với Hạo Thiên hành động Lưu Ưu Mỹ lúc đầu là không chịu , nhưng sau đó liền ỡm ờ , mặc kệ hắn.

- Ưu Mỹ ...!Ta muốn nhìn một chút...!
Hạo Thiên đánh bạo nói.

Hắn hai mắt nhìn chằm chằm Lưu Ưu Mỹ trước ngực phình ra hai vú.

Bàn tay cũng thử thăm dò nhẹ vuốt lên.

- Này...!Này không được...!
Lưu Ưu Mỹ trong lòng có ngượng ngùng.

Hạo Thiên được một bước lại muốn một thước , có ngon ngọt về sau là càng lúc càng chủ động muốn thêm.

Lưu Ưu Mỹ còn là không muốn ngốc như vậy mà nhanh chóng cho hắn đạt được.

Nhưng là lúc này nàng cất giữ đã lâu dục vọng cũng dần dần bị hắn khiêu đi lên.


- Ưu Mỹ ....!đều như vậy rồi...!a...!
Hạo Thiên một bên nhẹ nhàng mà cách quần áo cùng Bra nắn bóp lấy nàng cái vú.

Cảm thụ lấy nàng hai luồng đầy đặn đạn thịt.

- Hạo Thiên ......!
Lưu Ưu Mỹ khuôn mặt hồng thấu nhìn hắn trong chốc lát , thấy hắn ánh mắt kiên quyết sau , nàng đành phải thẹn thùng nhắm mắt lại.

Nàng là đồng ý rồi ?
Hạo Thiên cao hứng thân thủ cởi bỏ nàng áo sơ mi từng cái cúc áo.

Theo cúc áo toàn bộ giải khai , Lưu Ưu Mỹ xinh đẹp thân thể liền hiện ra ở hắn trước mắt.

Màu đen viền ren Bra áo lót thật chặc bao vây lấy tuyết trắng cao ngất hai vú , một cái thật sâu khe ngực tột cùng hấp dẫn Hạo Thiên ánh mắt.

- Ưu Mỹ ...!Đẹp quá...!
Hạo Thiên nhẹ nhàng mà xoa nắn nàng hai vú, nhưng là cách một tầng Bra áo ngực làm cho hắn bắt đầu cảm thấy khó chịu , vì thế hắn liền thử thăm dò đem Bra hướng về phía trên đẩy đi.

- Hạo Thiên ....!
Lưu Ưu Mỹ lén liếc mắt nhìn Hạo Thiên một cái , nhìn thấy hắn hắn si mê bộ dạng , trong lòng không khỏi cảm thấy kiêu ngạo.

- Ta còn không có trở thành gái già gái xấu ...!Xem hắn còn như vậy thích cơ thể của ta...!
Tuổi tác loại chuyện này vẫn luôn là khúc mắc trong lòng Lưu Ưu Mỹ.

Nàng cùng Hạo Thiên ngoại trừ tuổi tác chênh lệch ra thì đúng là môn đăng hộ đối.

Vài năm gần đây lăn lộn nàng nhưng là biết tới những cái kia nam nhân người nào người nấy đều thích trẻ tuổi hơn mình cô gái.

- Mỹ Mỹ ....!
Theo Hạo Thiên đẩy Bra áo ngực đi lên , lập tức hai luồng kiên đĩnh nhũ thịt theo Bra cạnh dưới nhảy ra , tạo lên một trận mê người cuộn sóng.

Hạo Thiên một bên nhẹ giọng thầm than , một bên vươn tay đồng thời bắt lấy hai cái nhũ thịt , tận tình mà xoa nắn.

- Ân...!Ân.

Lưu Ưu Mỹ nhẹ giọng mà rên rỉ.

Hơn ba năm không cơ nam nhân chạm qua nàng thân thể có thể nói là đặc biệt mẫn cảm.

Đầu vú bị hắn đầu ngón tay vân vê xoa nắn làm nàng cảm thấy như là từng dòng điện lưu vậy khoái cảm chạy khắp toàn thân.

Thậm chí bên dưới giữa hai chân bộ vị cũng chầm chậm trở nên ướt át.

- Mỹ Mỹ ...!Ngươi hôm nay, có thể a...!
Hạo Thiên thở phì phò hỏi một câu , liền cúi đầu xuống ngậm lấy nàng một viên màu hồng đào , mềm mại đầu vú liếm mút lên.

- Ân ....!Thiên ....!
Đột nhiên đầu vú truyền tới tê dại khoái cảm làm cho Lưu Ưu Mỹ cả người mềm yếu , rung giọng nói :
- Người này...!Ngươi yêu thích ....!Yêu thích ta sao ?




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.