Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 40: 40: Cầm Xuống Trương Tâm Anh





- Đau .....!Đau ....!Đau.

Này Trương Tâm Anh , ngươi làm sao lại ....!Đau .....!Đau ....!Ta cũng không có đắc tội ngươi a.


Vừa đi ra khỏi cửa quán được vài bước thì Trương Tâm Anh cô nàng này lại bắt đầu đặt tay lên eo Hạo Thiên , bắt đầu cấu xé.


Ở Hạo Thiên quen biết nữ nhân bên trong , không người nào là không biết môn võ công cấu xé thịt eo này.

Các nàng giống như sinh ra đã biết giống như , người nào người nấy xử dụng nhuần nhuyễn.

Nhanh , mạnh , chính xác.


- Không đắc tội ta ? Vừa rồi ngươi nói với mẹ ta cái gì ? Quên rồi sao ?
Trương Tâm Anh không có chút nào thương tiếc mà xoắn lấy thịt eo hắn.


Nữ nhân , trên đời thù dai nhất động vật.


Hạo Thiên thầm nghĩ như vậy.


- Trương Tâm Anh , ngươi mau buông.


- Không !
- Còn không buông ta gọi mẹ ....!
- Ngươi gọi a.


- M ....!
Hạo Thiên thấy nàng không chịu thả , cao giọng hô một tiếng.

Bất quá mới được một chữ thì bị Trương Tâm Anh đưa tay chặn miệng lại.

Hừ hừ nói :
- Hừ ...!Lần này tha cho ngươi.


- Đủ hung ác a.

Đều tím lại.


Hạo Thiên xoa xoa eo , sau đó vạch áo lên nhìn thấy phần eo thịt tím bầm một mảnh.


- Đáng đời.

Xem ngươi còn dám hay không nói ta giống nữ nhân chuyên đi câu dẫn nam nhân.


Trương Tâm Anh giọng điệu có chút mềm xuống , đưa tay giúp hắn xoa xoa.


Hạo Thiên bấm mở cửa xe sau đó cúi người làm một cái mời động tác.


Đợi sau khi nàng lên xe sau đó hắn mới nhanh chân đi tới bên kia ghế lái.


- Mỹ nữ , muốn đi đâu ?
Trương Tâm Anh nghĩ nghĩ phút chốc , nói :
- Đi trung tâm thương mại.


- Xuống xe.


Ta không đi.


Nói đùa , cùng nữ nhân đi trung tâm thương mại ? Loại chuyện này Hạo Thiên đã trải nghiệm qua , cho nên dứt khoát từ chối , không đi.


- Vậy đi xuống phố a.


- Ta không ....!được rồi.


Hạo Thiên vừa nói được hai chữ thì Trương Tâm Anh nghiêng người qua , giữ lấy cánh tay hắn lắc lắc.

Khuôn mặt đáng thương hề hề nhìn hắn.


Hạo Thiên thấy nàng bộ dạng này cũng từ chối không nổi , gật đầu đồng ý.


......................!
Gọi là phố đi bộ nhưng khắp nơi đều là mỹ thực , đồ nướng ăn nhanh , cửa hàng đồ ngọt , còn có thức ăn nhẹ ăn vặt ......!
Trương Phương Anh vốn dĩ là nghĩ Hạo Thiên cái người này lắm tiền nhiều của sẽ ghét bỏ những này quán ven đường.

Sau khi quan sát hắn một chút thấy hắn cũng không có gì giống như ghét bỏ , mới an tâm thưởng thức bên đường mỹ thực.


Hai người giống như bao nhiêu cặp đôi khác , tung tăng dắt tay nhau đi.

Dọc đường muốn ăn gì thì vào mua , mệt thì dừng lại.


Hạo Thiên phát hiện Trương Tâm Anh cô nàng này không phải là sức ăn rất nhiều.

Nàng hầu như chỉ là tò mò , thấy ngon mắt thì vào mua.

Chỉ ăn một miếng nhỏ rồi phần còn lại đưa cho Hạo Thiên.


Hạo Thiên cũng không phải thích ăn mấy thứ đồ vật này , cầm trong tay sau đó lựa lúc nàng không chú ý quăng vào thùng rác.

Mặc dù lãng phí là không tốt , nhưng hắn lại cũng không ăn.

Cũng không thể cho người khác , cho lên lựa chọn duy nhất chỉ có thể là vứt.


- Tâm Anh , chúng ta tới bên kia ăn kem.


Hạo Thiên chỉ cách chỗ bọn họ một đoạn không xa cửa hàng bán kem di động nói nói.

Sở dĩ rủ nàng đi ăn kem là bởi vì hắn thấy nàng có chút nóng bức , trên mặt có vài giọt mồ hôi , trên lưng cũng vậy.


Hiện tại chính là mùa hè.

Buổi tối mặc dù không có giống như ban ngày nhiệt độ cao , nhưng là nhiệt độ vẫn trên 24°C.

Hơn nữa đây lại là phố đi bộ , người đông , cửa hàng nhiều , nóng bức là không thể tránh khỏi.


Trương Tâm Anh đôi mắt sáng lên , hào hứng nói :
- Tốt , hì hì.


Hai người đi tới trước quán kem di động , Hạo Thiên quay qua nhìn nàng , hỏi :
- Muốn loại nào kem nha ?
- Socola dâu a.


Ngọt ngào á hì hì.


- Vậy ngươi đợi ở đây , ta đi qua mua.


Hạo Thiên cười nói.

Cửa hàng kem này khá nhiều người , cho lên hắn cũng không muốn nàng chen chúc.

Chỉ là ....!
- Ngươi buông tay a , không ta làm sao mua kem ?
- Vậy ....!Vậy ta cùng ngươi đi.


Hạo Thiên có chút im lặng.

Cô nàng này từ tối tới giờ , nắm lấy tay hắn không thả.


- Ta cũng không có chạy mất có được hay không ?
- Ngươi ....!đi nhanh a
Trương Tâm Anh nhìn nhìn cửa hàng kem , sau đó mới luyến tiếc buông ra hắn cánh tay.


Bởi vì cửa hàng kem khá đông , Hạo Thiên theo thứ tự xếp hàng sau đó gần mười phút mới tới lượt.

Mua lấy ba cây kem hương vị khác nhau , sau đó trở về đưa cho nàng hai cây , chính mình cũng xử lý một cây.


Trương Tâm Anh hai tay cầm hai cây kem , nghĩ tới gì đó rồi nhanh chóng há miệng cắn xuống một miếng lớn kem.

Nhưng mà kem thì thật lạnh , nàng nhịn không nổi há hốc miệng , nhăn mặt lại kêu lên :
- Lạnh...!Lạnh .....!
Hạo Thiên đi bên cạnh thấy nàng như vậy , không khỏi mỉm cười nói :
- Ăn từ từ , lại không ai tranh của ngươi.


Nàng cũng không để ý hắn lời nói , lấy tốc độ nhanh nhất ăn hết một cây kem.

Sau đó lại nắm lấy bàn tay của hắn , nói :
- Ta chỉ là muốn nắm lấy tay ngươi ....!
Hạo Thiên hiểu.

Trương Tâm Anh nhanh như vậy ăn hết một cây kem , mục đích là để một bàn tay rảnh rỗi , cầm tay hắn.

Không nghĩ tới Cô nàng này còn rất dính người.


Bởi vì vừa rồi nhanh chóng ăn kem , Trương Tâm Anh trên môi còn dính một chút vết kem.

Hạo Thiên nhìn thấy sau đó cúi đầu xuống , ở nàng bất ngờ trong ánh mắt tập kích môi nàng.


Môi chạm môi , nhưng rất nhanh thì tách ra.

Hạo Thiên lúc này có chút luống cuống , vừa rồi hắn cũng không biết tại sao lại đi hôn nàng.


- Kia .....!Vừa rồi là muốn thử một chút Socola dâu hương vị.

Thật sự .....!
Nghe được hắn lời nói Trương Tâm Anh bật cười.

Hỏi :
- Vậy có muốn hay không thử một chút vani hương vị.



Nói xong tay cầm cây kem vị vani đưa lên miệng khẽ cắn một ngụm.


Nàng đều đã như vậy cho lên Hạo Thiên cũng không khách khí , cúi đầu trực tiếp hôn xuống.


Trương Tâm Anh có thể là hắn biết được một cái đặc biệt nữ nhân.

Nàng dung mạo không phải là xinh đẹp nhất , dáng người không phải nóng bỏng nhất.

Nhưng nàng đáng yêu vô cùng , cũng cực kỳ hay cười.

Hơn nữa nàng nụ cười ở hắn trong mắt là ấm áp vô cùng.

Mặc dù hai người chỉ mới gặp mặt đến nay là ba lần , nhưng hắn cảm giác mình đặc biệt có cảm tình với nàng.


Hai người lần nữa môi chạm môi.

Lần này không giống như vừa rồi vậy , chỉ lướt qua một chút.

Mà là một cái ẩm ướt hôn môi.


Giữa phố đi bộ nhộn nhịp , một đôi nam nữ ở giữa đường ôm lấy nhau , trao cho nhau nụ hôn nồng cháy.


Thật lâu sau hai người mới lưu luyến môi rời môi.

Trương Tâm Anh có chút xấu hổ , khuôn mặt hồng hào lên.

Nhưng mà nàng vẫn mỉm cười nhìn hắn , hỏi :
- Vani hương vị , cảm giác thế nào ?
- Nhất thời không miêu tả được , không bằng thử thêm lần nữa ?
Hạo Thiên xấu xa cười nói.


- Suy nghĩ nhiều a.

Đi
Trương Tâm Anh khẽ ngắt một cái , sau đó ôm lấy tay hắn tiếp tục đi về phía trước.


.........................!
Hai người đi chơi vui vẻ quên cả trời đất , mãi tới gần hai giờ sau mới có ý định trở về.


Trên một đoạn đường tối cách tiệm tạp hóa nhà Trương Tâm Anh không xa , ở ven đường lúc này đỗ lại một chiếc Lamborghini màu đen.

Trong xe có một đôi nam nữ đang ôm nhau , trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào.


Đôi nam nữ này chính là Hạo Thiên cùng Trương Tâm Anh.

Vừa rồi về gần tới nhà nàng hắn không hiểu vì sao đầu óc nóng lên.

Cứ như vậy đỗ xe ven đường sau đó nghiêng người qua hôn nàng ....!
Bên trong xe lúc này Hạo Thiên có thể cảm giác được Trương Tâm Anh thân thể càng ngày càng nóng , dường như quanh thân không khí đều bị nàng làm nóng lên.


Hạo Thiên bàn tay bắt đầu không an phận , cách áo sơ-mi xoa bóp bộ ngực của nàng.


Cảm nhận được hắn động tác , Trương Tâm Anh khuôn mặt nhất thời đỏ lên , nhưng nàng cũng không nói gì hay làm gì thêm , xem như ngầm chấp nhậnhắn động tác.


Hạo Thiên cúi đầu xuống hôn lên nàng bờ môi , hai người đầu lưỡi lại cuốn lấy nhau.


Chỉ chốc lát sau , Hạo Thiên hai cánh tay cũng đặt ở trước người nàng , bắt đầu cởi bỏ của nàng áo sơ mi cúc áo cùng khuy quần.


Trương Tâm Anh thẹn thùng xấu hổ vô cùng , nhưng cuối cùng vẫn là nhẹ nhàng nhấc lên eo thon , giúp hắn càng dễ cởi nút cài , ngay sau đến nàng quần bò đai lưng.


Hết thảy cũng liền nước chảy thành sông.


- Tê ...!....!
Đến lúc mấu chốt , Trương Tâm Anh bỗng nhiên nhíu mày , có chút khẩn trương , nói :
- Ta ....!Ngươi không được làm ta đau ...!Nếu không ....!Nếu không ....!

- Đừng quá khẩn trương , buông lỏng một chút đi!
Hạo Thiên khẽ cười , sau đó ôn nhu mà vuốt ve khuôn mặt nàng.


Bởi vì nàng quá khẩn trương duyên cớ , toàn bộ thân thể đều căng cứng , trong xe diện tích lại chật chội , khiến cho hắn cũng rất khó làm.


- Tốt ..

...!
Trương Tâm Anh hít một hơi thật sâu giống như để lấy dũng khí.


Hạo Thiên có chút bất đắc dĩ nở nụ cười.

Sau đó hắn lại hôn môi lại vuốt ve từ từ dẫn đạo cho nàng , khiến nàng trầm mê vào bên trong.


Trong xe cảnh tượng bắt đầu trở lên kiều diễm , cũng may Hạo Thiên lựa chọn chỗ đậu xe là góc tối , cộng thêm hiện tại là đêm muộn , cho lên không có bất cứ ai nhìn được hoặc nghe được trong xe cảnh tượng , âm thanh.


....................!
Gần một giờ về sau trong xe chiến đấu mới kết thúc.

Hạo Thiên cứ như vậy ôm nàng vào lòng mà không nói gì vừa rồi hắn thế nhưng cầm xuống lần đầu của nàng.


Trương Tâm Anh hiện tại trong lòng cũng phức tạp vô cùng , nàng cũng không phải là một cái người tùy tiện.

Bằng không thì vừa rồi cũng đã không phải là nàng lần thứ nhất.


Nhưng hôm nay không biết vì cái gì , đầu óc nóng lên liền đem chính mình quý giá lần thứ nhất hiến cho hắn.

Nàng mặc dù có tình cảm với hắn là thật , nhưng lần thứ nhất cũng không thể ở chỗ này đưa ra.


Đây chính là trong xe a , lại còn là ven đường cạnh nhà nàng nữa.


Trương Tâm Anh định ngẩng đầu nhìn hắn , bất quá trong xe chật hẹp , hai chân khẽ nhích một chút.

Lập tức cảm giác đau rát truyền tới khiến nàng không khỏi nhíu mày.


Hạo Thiên nhìn thấy nàng ngẩng đầu lên , lại thấy nàng cau mày lại bộ dạng , hắn khẽ hôn lên trán nàng một cái , ôn nhu nói :
- Không thoải mái sao?
Trương Tâm Anh gật gật đầu.


Lần thứ nhất nha , khẳng định sẽ có đau đớn.


- Ta xem thử !
Hạo Thiên muốn cúi đầu xuống xem xét thì lại bị nàng đẩy ra.


Trương Tâm Anh khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng , ngượng ngùng nói :
- Không ....!Không cần.


- Chỉ một chút.


Hạo Thiên nói nói sau đó cũng mặc kệ nàng đồng ý hay phản đối , cúi đầu xuống quan sát.


Trương Tâm Anh thấy hắn thật sự nhìn mình chỗ bên dưới , không khỏi xấu hổ đem hai tay che mặt , nhưng cũng là không phản kháng.

Hai người một bước kia cũng đều đã làm , hiện tại xem một chút có là gì.


Nhưng sự thật là Hạo Thiên đâu chỉ có xem xem đơn giản như vậy.

Vài phút sau đó Trương Tâm Anh âm thanh kiều diễm lại vang lên trong xe.

Đại chiến rất nhanh lại bùng nổ.






Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.