Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 78: 78: Trương Mẫu Muốn Ôm Cháu Ngoại





Xem phim xong thời gian cũng là gần chín giờ tối.

Hạo Thiên dẫn theo Lý Minh Nguyệt cùng đi dạo chơi , ăn đêm ...!Qua mười một giờ mới trở về nhà.


Tất nhiên nam nữ yêu nhau buổi đêm là không thể nào yên tĩnh ngủ được đấy.


Về tới nhà sau hai người ân ái đại chiến một trận.

Đến mệt lả không còn chút sức lực nào sau đó mới đi nghỉ ngơi.


Thời gian rất nhanh trôi qua.


Buổi chiều hôm sau Hạo Thiên đi tìm Trương Tâm Anh.

Đã mấy ngày thời gian hắn không có gặp nàng.


Đến nhà Trương Tâm Anh đã là một tiếng về sau.

Vừa xuống xe hắn liền phát hiện ra trước cửa nhà nàng tụ tập một đám trên mười người , cả nam lẫn nữ.


Hiếu kỳ hắn nhanh chân đi qua xem xét.

Vừa nhìn xong ánh mắt liền trợn tròn.


Ân ...!
Đây là một cái tỏ tình nhóm người.

Cả đám đều nhìn vào Trương Tâm Anh cửa hàng.


Cầm đầu là một tên nam sinh khá là soái khí.

Trên tay hắn cầm bó hoa , ánh mắt chằm chằm nhìn vào trong nhà.


Phía sau lưng hắn là một hàng người khác , bọn họ trên tay cầm băng zôn , biểu ngữ ...!Không ngừng hướng về trong nhà hô hào.


Đám này người giống như là Trương Tâm Anh bạn học.

Sao Hạo Thiên lại nghĩ vậy ?
Bởi vì hắn thấy được ở phía sau lưng bọn họ xếp chồng thành một đống ba lô các loại.

Hơn nữa bọn họ trên người đều ăn mặc đồng phục của trường.


Kỳ lạ nhất là đã là bạn học , tại sao không ở trên trường tỏ tình đâu ? Đây lại đến tận cửa nhà tỏ tình ? Thật kỳ lạ.


Hạo Thiên có chút cảm thấy chính mình tư duy não động không theo kịp.


Liếc liếc đám người một cái , Hạo Thiên lấy ra điện thoại , gửi cho Trương Tâm Anh một cái tin nhắn.

Nội dung chỉ đơn giản là
Hạo Thiên : Tâm Anh , ta đang ở ngươi trước cửa nhà.


Gửi đi sau hắn cất điện thoại , chăm chú nhìn về phía cửa.

Hắn có một chút hiếu kỳ , muốn biết Trương Tâm Anh cô nàng này như thế nào xử lý !
Lại nói ở Trương Tâm Anh trong nhà lúc này.


Trương mẫu nhìn ngồi đối diện mình con gái.

Bất đắc dĩ nói :
- Con gái , mau đem ngoài kia sự tình giải quyết.

Mẹ còn bán hàng nha.



- Mẹ ...!ngoài cửa cái tên kia đầu óc giống như là có vấn đề vậy.

Vẫn luôn bám theo con gái không bỏ.

Con gái đã rất nhiều lần từ chối ...!Không nghĩ tới lần này hắn còn tìm tới tận cửa.


Nói nói , nàng ánh mắt ghét bỏ nhìn ra ngoài cửa.

Sau đó giống như nghĩ tới gì đó , nhìn mẹ mình , nói :
- Mẹ , nếu không ngươi đem bọn họ đuổi đi.

Như vậy không phải là tốt rồi ?
- Chuyện của con , con tự mình giải quyết.

Mẹ không can thiệp vào.


Dừng một chút , Trương mẫu tiếp tục nói :
- Hơn nữa còn không mau giải quyết việc này , lỡ đâu lát nữa Hạo Thiên có đến.

Gây ra hiểu lầm không tốt.


- Mẹ ...!
Trương Tâm Anh vốn định nói gì.

Nhưng điện thoại tin nhắn thông báo vang lên.


Hạo Thiên : Tâm Anh , ta đang ở nhà ngươi trước cửa nhà.


Trương Tâm Anh xem xong , xụ mặt xuống nhìn mẹ mình , ảm đạm nói :
- Mẹ , ngươi có phải hay không buổi sáng không đánh răng ?
- Nói gì đâu ...!
- Hạo Thiên hắn ở ngoài cửa ...!
Trương mẫu lúc này cũng bật cười , ánh mắt nhìn nhìn mình con gái.


- Mẹ , ngươi mau nghĩ cách a.

Hạo Thiên hắn ở bên ngoài ...!
- Nghĩ cái gì cách.

Còn không mau ra giải quyết đám người ngoài cửa kia.

Hay muốn Hạo Thiên nó hiểu lầm.

Đúng rồi , biểu hiện tốt nhất lạnh lùng một chút.


Nói đến Hạo Thiên , Trương mẫu còn là vô cùng hài lòng cái này người con rể.


- Biết rồi mẹ ...!
Trương Tâm Anh gật đầu một cái.

Sau đó thần sắc lạnh lùng đi ra ngoài cửa.


Ở ngoài cửa đám người thấy Trương Tâm Anh đi ra lúc , sắc mặt không nén được vui mừng.

Nhất là vị kia nam sinh.


- Tâm Anh , làm bạn gái mình nhé.


Nam sinh giọng điệu có chut kích động , cầm bó hoa đưa cho Trương Tâm Anh.


Đi theo sau đám bạn cũng ồn ào lên , hô hào đồng ý đồng ý gì đó.


Trương Tâm Anh vẻ mặt lạnh tanh không thèm nhìn.


Nàng ánh mắt tập trung vào đứng bên cạnh xem kịch Hạo Thiên.


- Kìa người ta còn đang đợi câu trả lời kìa.


Hạo Thiên không ngại làm một tên ăn dưa quần chúng.

Thấy Trương Tâm Anh không nói gì , hắn chỉ phải phát huy tố chất của một tên ăn dưa chuyên nghiệp.


- Xin lỗi bạn.

Mình có người yêu rồi.


Trương Tâm Anh không nhìn hắn dù chỉ một chút , lạnh lùng nói.


- Tâm Anh , mình biết bạn chưa có người yêu mà.

Bạn không cần như vậy từ chối mình.


- Thật xin lỗi.


- Tâm Anh , mình có thể cho bạn hạnh phúc , mình thích bạn từ rất lâu rồi.

Mình ...!
Nam sinh còn chưa nói hết , chỉ thấy Trương Tâm Anh đi lên vài bước , sau đó ở mọi người bất ngờ trong ánh mắt , nhảy lên Hạo Thiên trên người.

Ở trên miệng hắn hôn một cái.


- Đây chính là bạn trai ta.

Sau này ngươi làm ơn đừng làm phiền ta nữa.


Từ trên người Hạo Thiên tụt xuống , Trương Tâm Anh không kiên nhẫn nhìn nam sinh nói.


Nam sinh kia sắc mặt tái nhợt , không ngừng lẩm bẩm nói :
- Ta không tin ....!Ta không tin ...!Tâm Anh ngươi có phải hay không lừa ta.

Tìm tấm mộc này để lừa ta.


- Đây là người yêu ta.

Tin hay không tùy ngươi.


Trương Tâm Anh ôm lấy Hạo Thiên cánh tay , liếc người nam sinh kia nói nói.

Sau đó kéo Hạo Thiên vào trong nhà.


Nam sinh kia lúc này nhảy ra , giang tay chặn hai người đường đi.

Nhìn chằm chằm vào Hạo Thiên nói :
- Tâm Anh , hắn ngoại trừ đẹp trai một chút ra , có gì hơn ta.


- Thật xin lỗi , Hạo Thiên nhà ta cái gì cũng hơn ngươi.


Nam sinh kia hiển nhiên là không tin.

Vì lẽ đó hắn từ túi quần móc ra hai chùm chìa khóa.

Nhìn Hạo Thiên hỏi :
- Hạo Thiên đúng không.


Tâm Anh nói ngươi cái gì cũng hơn ta.

Vậy ngươi có nhà ở chung cư sao ?
Hỏi ta rồi ? Hạo Thiên liếc nhìn trên tay nam sinh chìa khóa , lại nhìn Trương Tâm Anh.

Thành thật lắc đầu nói :
- Ta không có.


Nam sinh nghe Hạo Thiên trả lời sau , đắc ý tiếp tục.

Chỉ thấy hắn cầm chìa khóa xe bấm bấm.

Đỗ bên cạnh đường một chiếc BMW màu đen sáng đèn lên.


- Vậy ngươi có BMW xe hơi sao ?
- Không có.


Hạo Thiên lại tiếp tục lắc lắc đầu.

Nhà ở chung cư cùng BMW hắn là thật không có.

Chẳng lẽ hiện tại tán gái thần khí là Nhà ở chung cư cùng BMW rồi.


Hahhaaa
Nghe được Hạo Thiên trả lời , nam sinh cười lớn lên.

Đi cùng hắn đám bạn cũng cười theo không ngừng.


- Tâm Anh ngươi thấy sao.

Hắn ngoại trừ vẻ mặt , cái gì cũng thua kém ta.


Nam sinh đắc ý nhìn Trương Tâm Anh nói.

Lần này cùng Hạo Thiên so sánh , hắn cảm giác để cho nàng thấy được sự ưu việt của mình.


Thấy nam sinh đắc ý dáng vẻ , Trương Tâm Anh ánh mắt càng thêm chán ghét.

Trong lòng càng thêm buồn bực , tức giận.


Ngay ở trước mặt ngươi hạ thấp bạn trai ngươi , ngươi có hay không tức giận a.


Nàng nhìn ra ngoài đường , thấy đỗ ở không xa cỗ Lamborghini màu đen quen thuộc.

Quay đầu khinh bỉ nhìn nam sinh , nói :
- Của ngươi chung cư cùng BMW vẫn không bằng hắn.


Sau đó liếc nhìn Hạo Thiên túi quần , thấy gồ lên chìa khóa xe khi , cho tay vào lấy ra.

Quơ quơ ở nam sinh trước mặt , cười nói :
- Ngươi cảm thấy ngươi bằng hắn ?
Nói xong bấm bấm cái nút.

Lập tức đậu ở nam sinh kia phía sau vài chỗ một cỗ màu đen Lamborghini xe thể thao ánh đèn loé sáng.


Tốt.


Nam sinh ngẩng đầu nhìn đến phía ngoài đường chiếc xe sau lập tức ngậm miệng.

Ưu việt cảm giác lập tức biến mất.


Theo sau hắn đám bạn cũng im ắng không nói gì.


Đây chính là Lamborghini a , hắn bán cả nhà cùng xe cũng không thể nào mua được.

Ủ rũ cúi đầu , không nói thêm gì rời khỏi.


Không có cách nào , người ta soái hơn mình không nói.

Chạy xe cũng là siêu xe loại kia , mình có khả năng so sánh ? Đừng nói so sánh , nhìn thấy xe sau ngay cả dũng khí nói chuyện cũng không có.


Chính bản thân trang bức thất bại , còn có thể nói gì ?
- Huynh đệ , ngươi đừng đi.

Chung cư cùng BMW xe ta thật là không có a.



Hạo Thiên nhìn rời đi nam sinh hô lên một tiếng.


Nam sinh kia nghe xong bước chân lại nhanh hơn một chút.


Đại ca ngươi nhưng có Lamborghini siêu xe a.

Ngươi có thể hay không đừng khiêm tốn như vậy.


Giải quyết mọi việc sau đó , Trương Tâm Anh lôi kéo Hạo Thiên đi vào trong nhà.


Trương mẫu nhìn thấy hai người dắt tay nhau đi vào , cười trêu ghẹo :
- Hai đứa định khi nào cho ta ôm cháu ngoại đây ?
- Mẹ ....!Ta cùng hắn còn đang học đâu.


Trương Tâm Anh xấu hổ đỏ mặt lên.

Trong lòng thầm nghĩ : Mẹ ngươi nói cái gì nha , ta vẫn còn đi học được không !
- Con gái , ta nói cho ngươi nghe a , ngươi không tranh thủ thời gian cho Hạo Thiên sinh đứa bé.

Đem hắn cột lại , đến thời điểm hắn chạy , ngươi cũng đừng hối hận khóc!
Trương mẫu không chút nào cố kỵ Hạo Thiên ở bên cạnh , cười nói với Trương Tâm Anh.


Hạo Thiên chỉ có thể cười cười không nói được gì.


Trương Tâm Anh thì đã xấu hổ và ngượng nghịu vô cùng.

Nàng đỏ mặt nói :
- Mẹ , người cứ như vậy nói , không sợ đem Hạo Thiên dọa chạy.

Người muốn ôm ngoại tôn lời nói sợ là lại không có rồi.


Nghe vậy , Trương mẫu vẻ mặt ôn hoà nhìn Hạo Thiên nói :
- Hạo Thiên , a di vừa mới chỉ là nói đùa , ngươi chớ để ở trong lòng a.


- Đương nhiên, nếu như.

.

Ngươi có thể cùng Tiểu Anh sớm một chút kết hôn lời nói , a di cũng không để ý.


Trương Tâm Anh không thể không thừa nhận, Trương mẫu có một câu nói hết sức chính xác.


Đó chính là Hạo Thiên nếu là chạy , nàng chắc chắn sẽ hối hận cả một đời !
Hạo Thiên dung mạo cùng điều kiện giá trị , ở bên ngoài rất không an toàn , luôn có không biết xấu hổ nữ yêu tinh dụ dỗ lấy.


Nàng không phải là đối với mình không có niềm tin , nhưng là hai người lại không phải là ở cùng nhau.

Không sợ nhất vạn , chỉ sợ vạn nhất.


Ân , có lẽ nên nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này một chút.


Trương Tâm Anh thầm nghĩ lấy.


Hạo Thiên đối với Trương mẫu lời nói hoàn toàn không trả lời gì.

Chỉ có mỉm cười.


Hắn có thể nói gì a.


Kết hôn tạm thời là không có khả năng.

Mình có vài cái nữ nhân như vậy , như thế nào kết a.


Nhưng mà điều này cũng không thể nói ra.

Nói ra lời nói chỉ sợ sẽ bị Trương mẫu vác chổi truy sát.






Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.