Editor: Harusame248
-----------------------------
Hôn nhân của bọn họ, còn không đến mức có thể gọi là "gặp dịp thì chơi".
Sở Ca úp mở với bên ngoài rằng đã kết hôn nhưng cũng chẳng đề cập đến nửa kia của bản thân, việc này Lưu Chấn Vũ có thể lý giải.
Ngay từ đầu Sở Ca đã nói rõ ràng với hắn mục đích kết hôn của bọn họ, thế nhưng Lưu Chấn Vũ có chút nghi hoặc vì sao ông nội Sở Ca lại muốn lập ra cái di chúc có điều kiện kì quái như vậy, thế nhưng với thân phận của hắn thực không có tư cách hỏi tới.
Kết hôn một năm, đồng nghĩa với việc Sở Ca trở về quốc nội tiếp nhận gia sản đã một năm, theo lý thuyết Sở Ca đã thuận lợi tiếp quản công ty – cuộc hôn nhân hữu danh vô thực này kỳ thực đã có thể kết thúc, nhưng Sở Ca lại chưa từng nhắc đến chuyện này.
Bất quá cẩn thận mà xem lại trong một năm nay bọn họ thật ra cũng không gặp mặt nhau mấy lần, mỗi lần gặp càng chẳng nói với nhau mấy câu.
Lưu Chấn Vũ vẫn luôn muốn hàn gắn quan hệ giữa hắn và Sở Ca, trên đời này hắn không có bao nhiêu thân nhân, bà ngoại mấy năm trước đã mất, mẹ hắn vẫn luôn ngây ngốc ở viện điều dưỡng phụ thuộc vào chuyên gia chăm sóc.
Từ ngày Sở Ca xuất ngoại du học, Lưu Chấn Vũ liền số điện thoại của y là bao nhiêu cũng không rõ.
Những năm gần đây mỗi thời điểm sinh nhật Sở Ca đến, Lưu Chấn Vũ vẫn luôn dò hỏi Sở Ca ở trường học nào học tập, mỗi năm gửi cho Sở Ca một tấm bưu tiếp.
Chỉ là không biết đối phương có nhận được hay không, Lưu Chấn Vũ không hỏi, Sở Ca cũng chưa từng nhắc đến.
Có lẽ, tám chín phần là đá chìm dưới đáy biển.
"Vũ ca, fan gạo cội trung thành của anh lại cho người đưa hoa đến." Trần Khải ôm một bó hoa hồng đỏ thật lớn chạy tới, hôm nay là ngày cuối Lưu Chấn Vũ ở đoàn làm phim, đồng thời là sinh nhật hắn.
"Thật kỳ quái nha, bắt đầu từ năm đầu tiên khi anh vào giới giải trí, vị này ngày này mỗi năm đều tặng hoa hồng, hàng năm đều kiên trì như vậy, cũng sắp đến 18 năm đi?" Trần Khải đem bó hoa vừa nhận được ôm vào trong xe, hoa hồng đỏ rực còn vương sương mai, tựa như sáng sớm vừa hái xuống liền lập tức đem đến đây tặng Lưu Chấn Vũ.
Lưu Chấn Vũ tiếp nhận hoa hồng từ tay Trần Khải, bó hoa gài một tấm bưu thiếp, chữ viết đoan đoan chính chính:
[ Lưu Chấn Vũ, sinh nhật vui vẻ.
]
Không ký tên, thế nhưng Lưu Chấn Vũ biết vị fan nặc danh này đã liên tục tặng mình 18 năm hoa hồng, chữ viết ban đầu còn non nớt cũng đã trở thành như hiện tại,sắc bén mà tiêu sái.
"Anh hôm nay tổ chức sinh nhật, Sở Ca cũng không có biểu hiện gì?"
"Phải biểu hiện gì đây?" Lưu Chấn Vũ không khỏi cười ra tiếng, "Cậu lại không phải không biết, tôi cùng y chính là.......!cũng không phải thực sự kết hôn."
"Đừng nói đến tên kia nữa, hôm nay là sinh nhật anh, đợi lát nữa kết thúc công việc liền đi chúc mừng một chút?"
"Chờ kết thúc công việc lại nói." Lưu Chấn Vũ cười nói, hôm nay sau khi đóng máy còn phải tiếp đón truyền thông đến thăm ban phỏng vấn, chờ thượng vàng hạ cám các loại sự tình xong xuôi, nói không chừng cái ngày sinh nhật này cũng qua rồi.
Lát nữa còn có vài cảnh hành động, diễn xong liền đóng máy, đoàn làm phim chuẩn bị cho hắn bánh sinh nhật,, đến lúc đó cầu nguyện cái gì đi? Nguyên ước năm nay.....!
Hi vọng Sở Ca có thể tha thứ hắn, hi vọng giữa 2 người bọn họ có thể....!Tiêu trừ hiểu lầm.
"Vũ ca chuẩn bị lên sân khấu, cảnh quay cuối cùng, đến đây treo dây thép, vất vả rồi."
"Được, đến đây."
- --
>
...........
Mỗi lần online thấy có người vote chương mới lại có động lực cặm cụi đi edit _(:3 J Z)_.