Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 404



Chương 404

Dương Nhã nắm lấy áo bà, giống như một bóng ma từ mười tám tầng địa ngục leo lên.

“Con sẽ tự tay cắt đứt từng miếng thịt của con chó cái đó. Chỉ bằng cách này, con mới có thể dập tắt nỗi hận trong lòng.”

“Mẹ sẽ nghĩ cách bắt cô ta tới đây đề con trút giận.”

“Mẹ, con thật sự rất hận cô ta, hận không thể lột da rút gân cô ta.”

“Mẹ biết.”

Hôm sau.

Buổi sáng.

Lục Gia Bách đã tổ chức một cuộc họp báo tại văn phòng báo chí ở Lục thị.

Hiện trường.

Vô số phóng viên đang xì xào bàn tán.

“Có vẻ như Tổng giám đốc Lục sắp công bồ chuyện tình cảm của anh ấy với cô Thẩm.”

“Đúng vậy, nhìn vào sự phô trương của cuộc họp báo này xem, 80% là sự thật, ngoài chuyện cưới xin thì chuyện gì có thể làm cho Lục thị dùng mọi nguồn lực, tiến hành phát sóng trực tiếp toàn cầu chứ.”

“Những tin đồn Tổng giám đốc Lục và Dương Tâm có tình cảm với nhau, tôi cũng nói thẳng, một người đàn ông như Tổng giám đốc Lục, sao có thể có quan hệ mập mờ với đàn em của mình?”

“Anh ấy không mập mờ với đàn em của mình, nhưng anh ấy cũng không thuộc về bắt kỳ người phụ nữ nào cả, mà không, anh ấy sẽ sớm công bố chuyện tình cảm của mình, từ nay về sau trên đời này lại mất đi một viên kim cương, làm cho mọi người phải tiếc nuối và ghen tị với vợ của anh ấy.”

“Nghe cô nói như vậy, tôi thật sự muốn khóc quá.”

Lúc này, Thẩm Thanh Vi đi đến.

Trong tích tắc, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào cô ta.

Những ánh đèn flash sáng lên liên tục, hết câu hỏi này đến câu hỏi khác ập vào cô ta.

“Cô Thẩm, xin hỏi hôm nay Tổng giám đốc Lục tổ chức họp báo, có phải là sẽ công bố tình yêu của hai người không?”

“Cô Thẩm, xin hỏi cô được Tổng giám đốc Lục mời tới hay tự mình tới đây?”

“Cô Thẩm, có tin đồn Tổng giám đốc Lục và Dương Tâm có quan hệ tình cảm, có phải hai người muốn chuyển hướng sự chú ý của công chúng khi công khai mối quan hệ của mình bây giờ không?”

“Cô Thẩm, nghe nói cô đã từng cứu Tổng giám đốc Lục một mạng, xin hỏi có phải cô dùng ân tình này để ép Tổng giám đốc Lục đồng ý hôn nhân giữa hai người phải không?”

“Cô Thẩm…”

Thẩm Thanh Vi xua tay, cười nói: “Mọi người có quá nhiều câu hỏi, tôi sẽ không trả lời từng người một. Vì tôi có thể đứng đây ngày hôm nay, có nghĩa là nhiều lời đồn đại từ bên ngoài là sự thật, vì vậy tôi cũng muốn yêu cầu mọi người tập trung vào nó. Đặt vấn đề vào mối quan hệ của tôi với Gia Bách, đừng hỏi những vấn đề khác, cảm ơn.”

Cô ta vừa nói xong câu này, hiện trường lại nổ tung thêm lần nữa.

Có người vội vàng chúc mừng: “Chúc mừng Cô Thẩm và Tổng giám đốc Lục kết hồn.”

“Hai người đúng là trai tài gái sắc, duyên trời tác hợp.”

“Chúc hai người sớm có quý tử, cùng nhau tới đầu bạc răng long.”

“Cô Thẩm chắc chắn sẽ trở thành điều ghen tị nhất của tất cả mọi người trên thế giới, và sẽ trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới.”

Nghe tiếng chúc mừng từ xung quanh, Thẩm Thanh Vi cảm thầy như mình đang bước trên mây, vô cùng nhẹ nhàng.

Cô ta thực sự thích cảm giác được mọi người theo dõi và ghen tị.

Về sau dù cô ta đi tới đâu, đều phải có được cảm giác này, cho nên cô ta phải cưới được Lục Gia Bách.

Tiếng bước chân lại vang lên từ lối vào.

Lục Gia Bách bước vào từ bên ngoài, được bao quanh bởi một vài vệ sĩ.

“Mọi người nhìn kìa, Tổng giám đốc Lục tới.”

“Đúng đúng đúng, Tổng giám đốc Lục tới, Tổng giám đốc Lục tới.”

Tổng giám đốc Lục luôn có vẻ ngoài đẹp trai như vậy, trong nháy mắt, Lê Vãn Trinh trở thành tiêu điểm.

Thẩm Thanh Vi thấy anh xuất hiện, cô ta yên tâm, nở nụ cười hạnh phúc.

Người đàn ông này không nói dối cô ta, anh thực sự đến dự họp báo.

“Tổng giám đốc Lục, cuộc họp báo của anh hôm nay có phải để công bố mối quan hệ của anh với cô Thẩm không?”

“Tổng giám đốc Lục…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.