Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 583



Chương 583

 

Thủ lĩnh không nói chuyện, đôi ưng mâu ẩn dưới mặt nạ giống như một cái hố đen, tựa hồ có thể thấy rõ tất cả.

 

Nam Kiên đứng ở một bên mở miệng nói: “Ở đây không phải chỗ nói chuyện, vào trong rồi nói đi.”

 

“Vâng, vâng.”

 

Một đoàn người xuyên qua vườn hoa phía trước, đi về phía căn cứ phía sau.

 

Trong Lương Đình, Tô Yến nhìn thấy thủ lĩnh ở phía xa xa, mặc dù không nhìn thấy rõ mặt đối phương nhưng người đàn ông có đôi môi giống như dao gọt kia, tướng mạo nhất định khiến người ta kinh động như gặp người trời.

 

Lại cộng thêm tay nắm quyền cao, có thể quét ngang tất cả chướng ngại, không có bất kỳ người nào có thể sánh bằng.

 

Người đàn ông giống như thần này mới là đối tượng mà Tô Yến truy tìm.

 

Trước đó chưa thấy qua thủ lĩnh cho nên không dám mơ tưởng, nhưng bây giờ đã thấy, hơn nữa các trưởng lão cũng sẽ trợ giúp cô ta một phần sức lực, vì sao cô ta không thể đánh cược một lần?

 

“Công chúa điện hạ, tỉnh lại đi.”

 

Bên tai truyền đến thanh âm của Dư Hoài, kéo lại suy nghĩ đang trôi dạt của cô ta.

 

Cô ta bắt lấy cánh tay của Dư Hoài, gấp gáp nói: “Dư Hoài, cô thấy chưa, thủ lĩnh thật cao lớn, thân hình cao lớn thẳng tắp, bờ môi mỏng giống như tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp nhất vậy, tôi đoán dáng dấp anh ấy nhất định khiến người khác phải kinh động.”

 

Dư Hoài vừa gật đầu vừa cười nói: “Vâng vâng vâng, trong toàn bộ Ám Long chỉ có công chúa điện hạ mới có thể xứng với thủ lĩnh, đợi lát nữa bố tôi sẽ để cô đi vào dâng trà, cô nhất định phải biểu hiện thật tốt, tranh thủ bắt được tâm của thủ lĩnh.”

 

Trong mắt Tô Yến lóe lên ánh sáng tự tin: “Đó là tất nhiên, dựa vào thân phận cùng mỹ mạo của tôi, chỉ cần lộ ra tươi cười quyến rũ với thủ lĩnh, vậy thì hồn của anh ấy đoán chừng cũng bị tôi câu đi mất.”

 

“…”

 

Trong đại điện.

 

Thủ lĩnh ngồi ở chủ vị, trong tay đang chơi đùa một cái máy truyền tinh nhỏ bằng lòng bàn tay.

 

Tổng bộ Thận Hành Đường đang báo cáo với anh ta chuyện quan trọng.

 

“Chủ nhân, những người trên là phản đồ ở các nơi trong phân bộ, tổn hại lợi ích của tổ chức, anh tính xử lý bọn họ như thế nào?”

 

Không đợi thủ lĩnh mở miệng, bên ngoài đột nhiên truyền đến mấy thanh âm cung kính.

 

“Công chúa điện hạ.”

 

“Công chúa điện hạ.”

 

Tiếp đó, mọi người chỉ thấy Tô Yến mặc một thân quần áo màu đỏ đi từ bên ngoài vào, trong tay bưng theo một cái khay, trong khay để nước trà đang tỏa ra từng đợt hương khí.

 

Nam Kiên nhíu mày nói: “Đường chủ Dư, phân bộ không có nữ hầu sao? Sao lại để cô Tô làm loại việc nặng như bưng trà rót nước này?”

 

Đường chủ Dư liên tục kêu khổ trong lòng, cái này mẹ nó là việc ông ta có thể quyết định hay sao?

 

Tô Yến chậm rãi đi tới, khẽ cười nói: “Nghe nói thủ lĩnh đích thân tới phân bộ, tôi lo lắng những người hầu hạ đẳng kia không hiểu quy củ, làm thủ lĩnh không vui, vì thế mới tự mình bưng trà tới. Nam Kiên, anh cũng đừng làm khó đường chủ Dư.”

 

Nam Kiên nhíu mày, trong mắt là vẻ mịt mờ không rõ.

 

Tô Yến đặt khay lên bàn trà ở chủ vị, tiếp đó ngẩng đầu ngượng ngùng cười với thủ lĩnh, trên hai gò má hiện lên hai rặng mây đỏ ửng.

 

Khóe môi thủ lĩnh hơi nhếch lên, tiếp đó lộ ra một nụ cười quỷ dị.

 

“Ném vào Thận Hành Đường xử trí.”

 

Tô Yến bị dọa sợ đến mềm nhũn hai chân, trực tiếp quỳ xuống dưới chân thủ lĩnh.

 

Cô ta, cô ta vừa nghe được cái gì vậy?

 

Thủ lĩnh nói, nói muốn kéo cô ta vào Thận Hành Đường xử lý? Anh ta, anh ta không biết thân phận của cô ta à?

 

“Thủ, thủ lĩnh, tôi là công chúa điện hạ của Ám Long, là con gái duy nhất của thủ lĩnh tiền nhiệm!”

 

Thủ lĩnh không để ý đến cô ta, vừa chơi đùa dụng cụ truyền tin trong tay vừa nói thêm: “Đừng để cô ta chết nhanh quá, sử dụng tất cả hình phạt đau đớn trong đó lên người cô ta một lần, nếu cô ta chết trong lúc ấy thì là do kỹ thuật của Thận Hành Đường các người không tinh thông, tôi đây cũng sẽ không giữ người kẻ vô dụng.”

 

Tô Yến sợ đến mức mặt mày tái mét.

 

Thủ lĩnh lại nói: “Sau khi chết cũng đừng chôn, ném vào hồ cá sấu cho chúng ăn là được, nhớ là phải cắt thành miếng, đừng có để cá sấu tôi nuôi nghẹn chết đấy.”

 

Tô Yến ngồi phịch xuống đất, chất lỏng không rõ từ từ chảy ra giữa hai chân cô ta. Hình như là… Khụ khụ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.