Đọa Lạc Bạch Dào

Chương 9: Phiên ngoại phụ 2



Tháng bảy ở Tây Ban Nha, với những quần đảo và bãi biển, hắn nhìn ra bốn phía, rỗi khẽ trở mình.

Có thể nói là khí hậu ở biển là khí hậu tốt nhất ở trên đời, cho dù là ở giữa hè,  nhiệt độ của nước vẫn được duy trì nên làm cho mọi người ai ai cũng yêu thích.

Khó mà có được bệnh viện cấp cho ngày nghỉ, Giang Nhất Thiên dẫn hắn – bệnh nhân rất quan trọng – Diệp Quảng Nho, đến cái địa phương này.

Hai người cởi áo blu trắng, ngồi ở một sân thượng được trang trí rất phong tình của một quán cà phê, trông về phía biển rộng xa xăm, xinh đẹp

“Vị tiểu thư ở công ty du lịch giới thiệu cũng không có tồi nga, khí hậu quả nhiên tốt lắm.”

“Tốt lắm cái rắm!” Diệp Quảng Nho cầm lấy đồ uống, vì tức giận mà làm nghiêng chiếc ly khiến nước trong đó bị tràn ra ngoài, tất cả cũng chỉ làm muốn biểu đạt sự bất mãn của bản thân

Tây Ban Nha, nơi này chính là Tây Ban Nha a!  Cái hấp dẫn nam nhân nhất không phải là cái bãi biển chó má, mà chính là  gái làng chơi ở đây nhiều như mây, nhiệt tình như hỏa mới đúng. Do đã biết nhiều về những thứ nổi tiếng ở đây, nên hắn đương nhiên nghĩ tới đi shopping. Nhưng cái tên độc tài Giang Nhất Thiên kia, ngay cả một chút ý tứ thương lượng đều không có, lập tức nói như đinh đóng cột.

Đúng là chuyên chế!

Nhận thức cuối cùng của hắn, chính mình tự dưng trở thành một cái  phạm nhân không hay ho.

Tuy rằng rất không cao hứng, nhưng Diệp Quảng Nho cũng không dám đối diện Giang Nhất Thiên mà cự tuyệt, trộm đi làng chơi, Giang Nhất Thiên mà nổi giận thì đúng là dọa người mà.

Chính là, rất không cam lòng!

Diệp Quảng Nho ngồi bên cạnh Giang Nhất Thiên, không có chỗ nào để phát giận hắn liền đem tất cả tức giận lên đồ uống, lại không cẩn thận làm thương chính bàn tay của mình. Có một lần, còn làm bộ như không cẩn thận làm rơi đồ uống, khiến cho quần đùi của Giang Nhất Thiên có một nửa bị băng làm ướt.

Hồn nhiên mà không biết nhất cử nhất động của chính mình đang bị Giang Nhất Thiên híp mắt nằm ngửa trên ghế theo dõi, ra vẻ như đang hưởng thụ ngày mùa hè.

Bộ dáng phát giận của Diệp Quảng Nho, cũng giống như con mèo nhỏ đơn giản loạn trảo ở nhà rong chơi.

Đáng yêu cực kì.

Lúc này, bãi cát đang tĩnh lặng bỗng nhiên trở nên xôn xao.

Không biết đã xảy ra cái gì,mà mọi người từ các hướng đều chạy qua nơi đó.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Diệp Quảng Nho đang chán đến chết, lập tức mò đứng lên,chạy theo bãi cát mà thăm dò.

Trong đám người ở cách đó không xa truyền đến âm thanh lo lắng, “Có ai là bác sĩ không? Em gái của ta bị ngất xỉu, các ngươi nơi này có ai là bác sĩ?”

Có bệnh nhân?

Giang Nhất Thiên đang lười biếng phơi nắng đột nhiên mở hai trong mắt, từ trên ghế nằm nhảy dựng lên.

Chen vào đám người. “Ta là bác sĩ, xin cho qua, cho ta xem người bệnh một chút.”

“Thật tốt quá, mời ngươi...... Ân?” Namnhân lộ ra tia vui mừng, quay ra nhìn Giang Nhất Thiên. Lúc sau, thần sắc biến đổi.

Trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một nam nhân, với hình tượng bác sĩ trong tưởng tượng người bình thường, cũng kém xa quá đi?

Dáng người cao lớn dọa người, T sơ mi Gaza than khố rộng thùng thình, tuy rằng đây là bãi biển, mùa hè mọi người đều ăn mặc bình thường, nhưng hắn mặc vào lại phá lệ cường điệu. Dáng người cao ngất, thân thể cường tráng, toát ra một loại khí phách lỗ mãn

Như vậy thoạt nhìn chỉ biết sức lực ở hai tay thật lớn, như thế nào có thể có sở trưởng về y thuật? Phỏng chừng là – lấy sung máy còn hợp hơn

Gần nhất báo chí hình như có đưa tin, nói hắc bang tàn sát bừa bãi, nhưng chỉ hoạt động để lừa bán con gái, chẳng lẽ......

Namnhân ôm lấy em gái còn đang ngất xỉu, nhìn Giang Nhất Thiên từ trên xuống dưới, càng nhìn càng hoài nghi.

“Tiên sinh, ngươi thật sự là bác sĩ?”

“Đúng vậy, để ta nhìn xem tình huống của em gái ngươi.”

“Không không không, không cần phiền toái......”

“Cái gì không cần phiền toái? Chẳng lẽ ngươi tùy ý mặc kệ em gái của ngươi ngất xỉu sao? Nếu mà phát bệnh gì, không cứu lập tức sẽ nguy hiểm.” Giang Nhất Thiên Không kiên nhẫn tiến lại gần.

Namnhân trẻ hoảng sợ, đem em gái ôm càng thật chặt. “Thật sự không quan hệ, ngươi ngươi... ngươi đừng lại đây, chúng ta không có tiền...... ”

“Ta là bác sĩ, xin nhờ một chút, thỉnh mọi người nhường một chút.” Âm thanh tao nhã ôn hòa truyền đến. Đám người quay xung quanh bọn họ giật giật, tránh ra thành một cái đường đi nho nhỏ, đi đến chỗ của Giang Nhất Thiên, Diệp Quảng Nho rốt cục từ bên ngoài tiến vào. “Người bệnh ở nơi nào? Ta là bác sĩ.”

“Ngươi là bác sĩ?”

“Đúng, ta họ Diệp.”

Nhìn thấy Diệp Quảng Nho,ánh mắt của nam nhân bỗng sáng sáng lên.

Nhã nhặn tuấn mỹ, khí chất tao nhã, tuy rằng cũng là T sơ miGazathan khố, nhưng không hề tổn hại đến khí chất tiêu sái thong dong, ánh mắt chính trực dày rộng, chỉ biết nhất định là bác sĩ chuyên nghiệp.

“Thật tốt quá, Diệp bác sĩ, mời ngươi nhìn xem em gái của ta, nàng đang ở trên bãi cát tản bộ, bỗng nhiên ngất xỉu.” Hắn chạy nhanh đem cô gái trong lòng ngực đưa cho Diệp bác sĩ cao nhã đáng tin, này so với giao cho cái tên trên người có vị hắc đạo kia an toàn hơn.

Có thể ở ngay dưới ánh mắt Giang Nhất Thiên, quang minh chính đại ôm một cái em gái đáng yêu mà thật lâu không có cơ hội tiếp xúc, Diệp Quảng Nho vô cùng cao hứng.

Ôm cô gái té xỉu, nơi này nắm nắm, nơi đó sờ sờ, làm bộ như thâm trầm suy tư một lát, đem đầu ngón tay ghé vào phía trên đôi môi đỏ mọng của nàng, ấn vào nhân trung.

“Diệp bác sĩ, em gái của ta có sao không?”

“Ân, tình huống không tệ lắm, may mắn ta tới kịp.”

“Em ấy rốt cuộc làm sao vậy?”

“Này thôi...... Này...... khụ, nói y học thuật ngữ ngươi không hiểu, ta giải thích đơn giản, bị cảm nắng...... ”

Giang Nhất Thiên bị bỏ quên một bên đã sớm nghẹn đến săc s,ặt xanh tím, hai đấm nắm chặt, đến gần bên tai Diệp Quảng Nho, gầm nhẹ âm lượng chỉ có hai người bọn họ nghe được. “Cảm nắng cái rắm! Nơi này nhiệt độ không khí không cao, nữ nhân này như thế nào có thể bị cảm nắng?”

Diệp Quảng Nho cũng coi như thông minh, lập tức vòng vo. “Bị cảm nắng, là không có khả năng.” Hắn đối người bệnh lộ ra một cái mỉm cười mê người, chỉ vào Giang Nhất Thiên nói, “Giới thiệu một chút, đây là trợ thủ của ta,  hắn người mới nên không có kinh nghiệm, mới có thể đem của em gái ngươi bảo là  vì bị cảm nắng. Ta vừa lúc nhân cơ hội này, cho hắn một chút bìa học thực tế.”

Người mới không có kinh nghiệm? Giang Nhất Thiên thiếu chút nữa hộc máu.

Diệp Quảng Nho âm thầm thích chí vô cùng.

“Nga, nguyên lai đây là trợ thủ của ngươi.” Mọi người mới vỡ lẽ, lại  đối với Diệp Quảng Nho càng thêm khâm phục.

Chỉ có bác sĩ chuyên nghiệp mới như vậy, mới có nam nhân nhìn giống như hắc đạo đi theo học hỏi.

Giang Nhất Thiên khí trướng đến cổ phát đau, nhưng người bệnh đang ở phía trước, quan trọng nhất là chẩn đoán bệnh cho bệnh nhân, còn Diệp Quảng Nho thì để đêm nay  tính!

Nơi này không phải bệnh viện, mà người nhà bệnh nhân lại không tín nhiệm hắn, cố tình tín nhiệm một cái bao cỏ.

“ Cho ta hỏi người bệnh trước kia có từng phát sinh chuyện này không?” Diệp Quảng Nho bắt đầu nói như vẹt

“Từng có một lần, em ấy nói là do mệt mỏi”

Giang Nhất Thiên nói nhỏ bên tai của Diệp Quảng Nho “Thơi gian bao lâu? Trước khi ngất có cảm giác gì hay không? Khi ngã xuống não có còn ý thức không? Hay không còn có ý thức gì”

Diệp Quảng Nho nhất nhất rập khuôn, anh trai của cô gái tận tình trả lời tất cả những gì mà mình biết

Giang Nhất Thiên nghe xong, trầm ngưng không nói, ánh mắt nhìn xuống, cô gái tái nhợt, hơn nữa khuôn mặt của cô ta thật gầy

Hắn không nói gì, Diệp Quảng Nho đương nhiên không phản đối, cũng giả bộ thâm trầm suy nghĩ

“Bác sĩ Diệp, em gái ta…”

Diệp Quảng Nho lộ ra biểu tình nghiêm túc “Bệnh tình của em gái ngươi quả không đơn giản, cho ta một chút thời gian suy nghĩ”

“Nga, đúng vậy đúng vậy”

Giang Nhất Thiên dựa vào nói nhỏ bên tai Diệp Quang Nho

Diệp Quảng Nho tinh thần nhất thời biến đổi, ho khan một tiếng, đã thấm thía lời nói của nam nhân “Em gái của ngươi ngất xỉu, chuẩn đoán trước mắt có thể là não căn bản là nhừng hoạt động tạm thời. Đây là loại bệnh không có biểu hiện nào, ta đề nghị ngươi đem em gái ngươi đến bệnh viện để tiến hành kiểm tra”

“Nga, nga, có phải hay không làm mấy xét nghiệm điện tâm đồ?”

Diệp Quảng Nho uy nghiêm khoanh tay lại “Không, điện tâm đồ đối với não ngừng hoạt động tạm thời không có tác dụng, ta đề nghị là chụp  CT, ảnh xuyên xem não có bị xuất huyết hay không, kiểm tra não, chụp X-quang, cùng với chụp động mạch.”

Hắn làm một hơi, ở bên tai GIang Nhất Thiên nói ra một chuỗi danh sách kiểm tra sức khỏe, làm bộ cho mọi người xem thế là đủ rồi

“Cám ơn ngươi, bác sĩ Diệp”Namnhân vô cùng cảm kích “Nếu muốn tới bệnh viện kiểm tra, xin hỏi ngài đang làm ở bệnh viện nào”

“Bênh viên Tế Sinh ở Đài Loan, tên của ta là Diệp Quảng Nho” Diệp Quảng Nho thần khí nói ra danh tính của mình

Trên mặt mỉm cười, không tự chủ được mà lộ ra tia đắc ý

Trở lại khách sạn theo hướng cửa số trông ra biển của khách sạn, Diệp Quảng Nho vẫn lộ ra vẻ mặt hưng phấn

“Bác sĩ được điều tới nơi này, lần này đã làm cho cha ta vẻ vang. Hắc hắc, cũng coi như tuyên truyền cho bệnh viện Tế Sinh một lần!”

“Cười đắc ý nhỉ” Giang Nhất Thiên đem của phòng khóa lại, khởi động chân tay, cười lạnh

Diệp Quảng Nho đang cười cười nhất thời dừng hẳn

“Ta lại làm cái gì sai?” Hắn chuyển từ đắc ý sang vô tội, mở hai tay ra

“Ta mà là trợ thủ của ngươi? Là người mới không có kinh nghiệm?” Giang Nhất Thiên mỉm cười trông thật là nguy hiểm mà

“Ách….chỉ là đùa một chút thôi mà”

“Là trợ thủ của người thì cũng không có gì” Giang Nhất Thiên nhún vai, giây tiếp theo, hét lên một tiếng làm đinh tai nhức óc “ Nhưng tùy tiện đem bệnh nhân chuẩn đoán là cảm nắng, quả thực là không coi trọng mạng sống của bệnh nhân”

“Không phải là sau lại đổi thành….”

“Nếu ta không ở đó, thiếu chút nữa là ngươi hại chết cô gái kia! Lần trước ta đã dạy ngươi cách chuẩn đoán bệnh nhân não ngừng hoạt động tạm thời rồi cơ mà, chẳng nhẽ lại đem những thứ ta dạy vứt hết cả đi”

“Không có quên, ít nhất nhớ rõ được một nửa, ân, ít nhất một phần ba….”

“Ít nói dối đi cho ta! Còn muốn đến làng chơi, lại đùa giỡn với ta, chính mình không có học vấn nghề nghiệp mà còn dám nói ta không biết xem bệnh. Diệp Quảng Nho, có phải mông của ngươi lại ngứa phải không?” Giang Nhất Thiên phát uy

Đem Diệp Quảng Nho dồn vào góc tường, giữ chặt vai của hắn, cúi xuống hôn trách cứ hắn khiến hắn không thể thở nổi

Đối với người có kĩ thuật hôn cao siêu như vậy thì Diệp Quảng Nho khiên cho người ta vừa yêu lại vừa hận 

“Ân ….mông của ngươi mới ngứa! ô” bị Giang Nhất Thiên hôn sâu đế nỗi hắn không tự chủ được bản thân rên rỉ

Rõ ràng biết tên hỗn đản này khồn kiêng nể gì đùa bỡn chính mình, nhưng mà thân thể lại luôn làm làm hắn mất mặt vì nó lại có ý muốn đón ý đùa bỡn của tên nam nhân kia, lại càng muốn sâu thêm một chút nữa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.