Khi nhìn thấy lốc xoáy cắn nuốt bị xé nát, đồng tử trong mắt Lâm Lăng co rụt lại.
Võ ý luân hồi!
Sao hắn còn dám lơ là, vội vàng kích hoạt pháp tắc luân hồi.
Ngay khi ánh sáng đỏ quái dị kia sắp đánh lên người, lốc xoáy trắng đen tràn ngập sức mạnh luân hồi lập tức xuất hiện.
Xèo xèo xèo!!!
Dưới sự tiêu hao của võ ý luân hồi, uy lực của ánh sáng đỏ kia có dấu hiệu yếu đi rõ rệt.
Ánh sáng đỏ như có linh tính, biết không thể làm tổn thương Lâm Lăng nên nhanh chóng lui lại, thoát khỏi phạm vi chống cự của võ ý luân hồi.
“Chỉ là một nhân loại mà có thể chống lại được ý chí còn sót lại của ta, thực không tồi.” Sau đó, một giọng nói mạnh mẽ lại vang lên lần nữa.
Chỉ thấy tia sáng đỏ kia nhanh chóng mấp máy, sau đó biến thành một cái bóng đỏ cường tráng.
Đó chính là Viêm Ma Vương!
“Thì ra vừa rồi công kích ta chỉ là một tia ý chí còn sót lại mà thôi...” Lâm Lăng đề phòng nhìn chằm chằm cái bóng của Viêm Ma, sắc mặt liên tục thay đổi.
Không ngờ mình suýt gặp nạn trước thế công của một tia ý chí. Nếu đối mặt với bản thể thật sự của Viêm Ma Vương thì chẳng phải hắn không có chút khả năng chống lại nào?
Trong lòng Lâm Lăng hết sức kinh ngạc, cũng không khỏi âm thầm cảm thán một tiếng.
Hắn còn phải đi rất xa trên con đường võ đạo...
“Bổn vương nhớ chưởng giáo nhân loại của Cửu Huyền Tông năm đó là một kẻ thức tỉnh đôi mắt Luân Hồi, sau khi ngã xuống thì không còn ra đời Luân Hồi Giả mới nữa.”
Viêm Ma Vương dùng ánh mắt thâm trầm đánh giá Lâm Lăng, cười nặng nề và nói: “Không ngờ một tia ý chí còn sót lại hiện giờ của ta còn có cơ hội nhìn thấy.” Tuy đang cười, nhưng giọng điệu này lại cảm khái muôn phần.
“Ngươi quen biết Tổ sư gia của chúng ta?” Trong lòng Lâm Lăng khẽ dao động, tò mò dò hỏi, tính mượn chuyện này để kéo gần quan hệ giữa hai bên.
“Biết, hắn là một trong những nhân loại mạnh nhất ta từng được gặp.”
Viêm Ma Vương cười khẽ một tiếng: “Năm đó nếu không có hắn trợ giúp thì muốn đuổi Thần tộc đi cũng không phải chuyện dễ.”
Nghe thế, trái tim đang căng thẳng của Lâm Lăng lập tức thả lỏng, có quan hệ đồng minh này thì chắc không có ý thù địch gì đâu.
“Viêm Ma tiền bối, ngươi có biết những Thần tộc đó đến từ nơi nào không?” Lâm Lăng nhịn không được mà hỏi.
“Thần vực.” Viêm Ma Vương nói thẳng: “Tuy bọn chúng đê tiện vô sỉ, nhưng không thể không thừa nhận, thực lực của chúng cực kỳ mạnh.”
Thần vực?!
Nghe vậy, Lâm Lăng hơi kinh ngạc.
Chẳng lẽ là thánh địa võ đạo nào?
Thấy Lâm Lăng không hiểu, Viêm Ma Vương kiên nhẫn giải thích: “Thế giới vô biên, có vô số không gian vị diện, thần vực là điểm trung tâm kết nối với tất cả vị diện.”