Người đó chính là Trần Tấn.
“Ta chỉ có thể chiến đấu tới đây thôi, kẻ địch của ba tầng phía trên giao cho các ngươi.”
Trần Tấn quay đầu nhìn Lâm Lăng, hắn ta nhếch miệng cười.
Tuy thân phận hiện tại của hắn ta là một nhân loại nhưng sâu trong lòng hắn ta vẫn có một loại tình cảm phức tạp không thể dứt bỏ với tộc Thiên Ma. Thế nên lúc này hắn ta không muốn dùng thân phận nhân loại để chiến đấu với tộc Thiên Ma.
Có thể thấy được điểm mấu chốt của Trần Tấn là hắn ta muốn dừng lại tại đây. Đối với suy nghĩ của Trần Tấn, Lâm Lăng hiểu rõ nên hắn âm thầm gật đầu. Hắn cũng không quá để ý tới hành động của đối phương vì dù sao mỗi người đều có nguyên tắc của riêng mình. Nếu như hắn là Trần Tấn thì có lẽ hắn cũng sẽ làm như thế.
“Nếu như nhân loại vừa nãy có mắt luân hồi thì ta còn có chút kiêng kị.”
Nhìn thấy sự xuất hiện của Trần Tấn ở trên đài chiến đấu, tên chiến sĩ Bỉ Mông cười lạnh lùng: “Còn ngươi…”
Nói đến đây, hắn ta lắc đầu. Tuy không nói rõ ra nhưng thái độ của hắn ta đã rất rõ ràng.
Cùng lúc đó, hai con ngươi trong mắt hắn ta hóa thành màu vàng kim!
Hoàng Kim Đồng!
Hiển nhiên người này cũng có thiên phú Hoàng Kim Đồng.
“Vậy sao? Thế thì ngươi sẽ phải thất vọng rồi.”
Trần Tấn cười lạnh lùng, hắn ta kích hoạt toàn bộ ma anh trong cơ thể.
Chỉ trong chốc lát, một luồng ma khí màu đen xuất hiện xung quanh hắn ta. Luồng ma khí cuồn cuộn như nước bùng nổ, sau lưng hắn ta hiện ra tám đôi cánh màu đen.
Thiên Ma Hóa Thân!
Chém giết từ tầng áp chót cho tới tận bây giờ, xem như đây là lần đầu tiên hắn ta thể hiện sức mạnh của quân át chủ bài chưa lật này. Đối mặt với chiến sĩ Bỉ Mông có Hoàng Kim Đồng cộng thêm cả đây là trận đấu cuối cùng trên ngọn núi này, hiển nhiên Trần Tấn không còn muốn giấu diếm nữa.
“Hơi thở của tộc Thiên Ma…”
Thấy thế, tên chiến sĩ Bỉ Mông kia hơi kinh ngạc, hắn ta nhìn chằm chằm Trần Tấn.
“Làm sao một tên nhân loại lại có năng lực của tộc Thiên Ma chúng ta được?”
Sáu tên võ giả thuộc tộc Thiên Ma trên đỉnh núi nhìn Thiên Ma Hóa Thân mà Trần Tấn thi triển đều rất kinh ngạc.
Ầm!
Không chờ thêm nữa, tám cánh sau lưng Trần Tấn rung lên, hắn ta đột nhiên hóa thành một bóng đen, lao về phía chiến sĩ Bỉ Mông và bắt đầu triển khai tấn công.
Ầm ầm ầm!