"Ngươi..." Khuôn mặt Mặc Thương hoàn toàn vặn vẹo, dùng ánh mắt khó có thể tin được mà nhìn hết thảy chuyện đang diễn ra trước mắt. Hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới, sẽ có một ngày hắn bị đánh bại trong tay nhân loại.
“Tí tách!"
“Tí tách!"
Vết thương trên lồng ngực không ngừng chảy máu, chảy dọc theo khuỷu tay Lâm Lăng chậm rãi nhỏ xuống.
m thanh đó vang lên trên chiến đài yên tĩnh lại có vẻ đặc biệt vang dội.
"Nếu ngươi giết ta, ngươi sẽ phải đối địch với cả tộc Thiên Ma, tốt nhất ngươi nên suy nghĩ cho kỹ..."
Hai tay Mặc Thương khẽ run rẩy, nắm lấy bả vai Lâm Lăng, đến lúc này vẫn cứng đầu lên tiếng uy hiếp.
Khuôn mặt nhiễm máu của Lâm Lăng lúc này cực kỳ dữ tợn. Hắn cũng không dừng tay, mà tiến đến bên tai Mặc Thương. Sau đó dùng thanh âm trầm thấp chậm rãi nói: “Thần tộc ta còn không sợ, tộc Thiên Ma các ngươi thì tính là cái gì.”
Nghe đến đây, thân thể Mặc Thương chấn động. Ánh mắt hắn ta gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Lăng, biểu tình trên mặt giống như nhìn thấy ma quỷ, từ kinh ngạc đến sợ hãi.
Những lời này đã nghiền nát tất cả kiêu ngạo trong lòng hắn, cùng với niềm tin tất thắng trước nay hắn ta luôn giữ.
"Đừng... Đừng giết tôi..." Trên mặt Mặc Thương tràn đầy vẻ hoảng sợ cùng cầu xin. Hắn ta có thể rõ ràng cảm giác được, bàn tay Lâm Lăng đã bắt đầu phát lực!
Giờ khắc này, cảm giác sợ hãi tột cùng khi đối mặt với tử vong dâng cao đến đỉnh điểm. Mà trong khi nói chuyện, khóe miệng của hắn ta cũng không ngừng chảy ra máu tươi.
Bởi vì, bàn tay Lâm Lăng bắt đầu phát lực, trái tim trong cơ thể hắn ta bắt đầu bị bóp đến vặn vẹo biến dạng, một lượng lớn máu tươi dần thẩm thấu ra người.
"Bụp!"
Sau đó, một âm thanh nhỏ vang lên, trái tim Mặc Thương trực tiếp bị bóp thành một đống thịt nát.
Ma Anh của hắn ta cũng bị hắc động cắn nuốt trong nháy mắt.
Lâm Lăng lãnh khốc vô tình thu hồi tay phải, trên bàn tay dính đầy huyết tương màu đỏ cùng thịt vụn.
"A!" Mặc Thương thê lương kêu thảm thiết, trước ngực thủng một lỗ to, nhất thời phun trào lượng lớn máu tươi. Toàn bộ bắn tung tóe lên người Lâm Lăng, nhuộm màu y phục của hắn thành một màu đỏ tươi chói mắt.
Thi thể Mặc Thương cứ như vậy mà xụi lơ ngã xuống.
“Tên kia đúng là ác quỷ mà!”
Nhìn thấy cảnh này, toàn bộ khác giả trong và ngoài sân đều hoàn toàn ngây dại.
Tộc Thiên Ma là Thiên Kiêu* của giới võ đạo, giờ đây lại bị giết chết trên chiến đài một cách tàn nhẫn, hơn nữa đối thủ còn là một nhân loại. (có thể hiểu là con cưng or nóc nhà của cả giới võ đạo)
Cục diện này, nếu không tận mắt nhìn thấy, thật sự làm cho người ta khó mà tin tưởng được.
Lúc này, kẻ dám coi nhân loại là một chủng tộc gầy yếu, hoặc là lên tiếng trào phúng, mới chính là kẻ ngu xuẩn chân chính!