Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1227: C1227: Chương 1227



Hắn nhận thức rõ được sức mạnh hiện tại của bản thân vẫn chưa tới mức trở thành kẻ địch của tháp Thông Thiên nên nếu như bây giờ hắn trực tiếp đi giết toàn bộ tháp Thông Thiên thì chẳng khác nào đưa mình vào miệng cọp.

Chợt suy nghĩ trong đầu Lâm Lăng chợt lóe, Phần Thiên Hỏa Lô lập tức hiện ra lơ lửng trước mặt hắn, từng vòng lửa đỏ rực vây quanh nó.

“Tên nhân loại thấp hèn kia, ngươi đã suy nghĩ kỹ việc muốn trở thành Thần phó của ta chưa? Đây chắc chắn là lựa chọn sáng suốt nhất trong cuộc đời của ngươi đấy.”

Thần hồn vẫn luôn bị nhốt trong hệ thống không gian trữ vật cho nên Thần hồn hiển nhiên không biết chuyện xảy ra vừa rồi giữa hắn và Hồ Vĩ. Vì thế giọng điệu tự cho mình là đúng bây giờ khiến cho Lâm Lăng cảm thấy vô cùng phản cảm.

Ánh mắt Lâm Lăng hơi tối lại, hắn không nói thêm lời nào vô nghĩ nữa mà bắt đầu kết ấn. Dưới sự dẫn dắt của linh lực, từng đạo phù văn nhanh chóng được ngưng tụ ra và tiến vào trong Phần Thiên Hỏa Lô.

Vù!

Chỉ trong phút chốc, ngọn lửa trong Hỏa Lô bùng cháy dữ dội, những ngọn lửa phù văn nhảy nhót bên ngoài đỉnh lô, năng lượng hỏa hệ dao động bên trong điên cuồng bay lên với tốc độ cực nhanh.

“A!A!A!”


Nhất thời Thần hồn bên trong Phần Thiên Hỏa Lô phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Loại đau đớn này giống như đặt mình vào trong biển lửa, sống không bằng chết.

Một lúc sau, Lâm Lăng mới dừng động tác lại, hắn lạnh lùng nhìn Phần Thiên Hỏa Lô trước mặt.

“Cái này…Làm sao có thể? Không phải ngươi bị cấm dùng pháp thuật hay sao, sao ngươi vẫn có thể sử dụng linh lực?”

Một lúc sau, Thần hồn kia lại kêu lên đầy đau đớn.

Trải qua lần tàn phá này, hắn ta không còn hách dịch như trước nữa mà lại có chút sợ hãi.

Vốn dĩ Lâm Lăng còn muốn giữ cái Phần Thiên Hỏa Lô này lại nhưng không ngờ Viêm Ma vương lại truyền dạy tất cả kỹ năng luyện hóa thần hồn truyền toàn bộ cho hắn.


“Vấn đề tiếp theo, ta chỉ hỏi ngươi một lần.”

Sự lạnh lùng trong mắt Lâm Lăng tăng lên, hắn lạnh lùng nói: “Nếu như ngươi không nói thật thì ngươi tự biết kết cục của mình đấy!”

Nghe vậy, nhất thời Thần hồn bên trong Phần Thiên Hỏa Lô vô cùng giận dữ.

Năm đó, với tư cách là thủ lĩnh của tháp Thông Thiên, hắn ta là thế lực mạnh nhất thống trị thế giới này nhưng không ngờ chẳng bao lâu sau, hắn ta lại bị sỉ nhục như thế này.

Hơn nữa, Lâm Lăng lại chính là nhân loại thấp hèn mà hắn ta luôn coi thường!

Thế nhưng hiện tại tình thế đã đảo ngược, có thể nói sinh tử của hắn ta hoàn toàn nằm trong tay của Lâm Lăng. Cho dù chỉ trong một thời gian ngắn không thể luyện hóa được Thần hồn của hắn ta nhưng thủ đoạn để khiến cho hắn ta ăn khổ thì không hề thiếu. Giống như ngọn lửa thiêu đốt linh hồn vừa rồi, nỗi đau thấm sâu vào linh hồn quả thực khiến cho hắn ta sống không bằng chết. Cho nên giờ phút này, cho dù Thần hồn có giận cũng không dám lên tiếng.

“Thuật Thần Hàng là cái gì?”

Lâm Lăng hoàn toàn không nhìn ra sự thay đổi tâm trạng của đối phương, hắn hỏi.

“Ta còn tưởng là chuyện gì, hóa ra chỉ là thủ đoạn nhỏ này.”

Thần hồn hơi kinh ngạc rồi bật cười.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.