Cánh cửa thần bí này phải tập hợp đủ năm chiếc chìa khóa mới có thể mở ra.
Nhưng bốn trong số đó đã lần lượt rơi vào tay tộc Bỉ Mông, tộc Tinh Linh, cùng với Ma Hoàng Cung có hai chiếc.
Cả ba tộc trên đều là thế lực đứng hàng đầu, rõ ràng không dễ gì xử lý được.
"Không biết Thuấn Gian Di Động, có thể xuyên qua không?" Nghĩ ngợi một lúc, Lâm Lăng triệu hoán Kinh Kha ra.
Vù!
Kinh Kha đã tiến hóa thành hình thể mới, nghe lời triệu hoán của Lâm Lăng, lập tức lóe lên.
"Kinh Kha, thử sử dụng thuấn di đi vào, nếu phát hiện có gì đó không đúng, lập tức rời đi." Kinh Kha vừa ra Lâm Lăng lập tức dặn dò.
Kinh Kha trầm mặc gật đầu, thi triển ra kỹ năng "Thuấn Gian Di Động", biến mất tại chỗ.
Nhưng mà tại giây tiếp theo, thân thể nhỏ bé của nó đột nhiên đụng vào cửa đá. Hiển nhiên lần thuấn di vừa rồi không thành công!
Thấy thế, Lâm Lăng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Lần trước ở cung điện dưới lòng đất Viêm Lôi Sơn Mạch, Thuấn Gian Di Động của Kinh Kha cũng không phát huy được tác dụng.
Cánh cửa đá này có thể tồn tại từng ấy năm ở trong cấm khu này, há có thể dùng một chiêu thuấn di là có thể xuyên qua được.
Rốt cuộc bên trong có cái gì?
Ánh mắt Lâm Lăng hơi sáng lên, trong lòng càng thêm tò mò.
"Có lẽ tên kia sẽ biết." Trong lòng hắn thầm nghĩ đến luồng thần hồn phong ấn trong Phần Thiên Hỏa Lô kia.
Dù sao lúc trước tên này cũng là thủ lĩnh của đám Thần tộc trên tháp Thông Thiên, có thể những bí mật hắn biết được còn nhiều hơn so với mấy thế lực bình thường.
Nghĩ đến đây, Lâm Lăng trực tiếp chuyển Phần Thiên Hỏa Lô từ hệ thống trữ vật không gian đến trữ vật giới.
"Lần trước bị thần phó của tháp Thông Thiên bọn ta đuổi giết như vậy mà không ngờ ngươi còn có thể sống đến bây giờ, nhân loại ngươi quả thật không đơn giản."
Sau khi hồi phục ý thức, luồng thần thức kia cười lạnh một tiếng, trong lời nói có vài phần kinh ngạc.
"Món nợ này, sau này ta sẽ tìm tháp Thông Thiên đòi lại sau." Lâm Lăng lạnh lùng đáp một câu, sau đó chuyển đề tài, lên tiếng hỏi: "Ngươi thấy hoàn cảnh nơi này thế nào?”
Nghe vậy, thần hồn không khỏi yên lặng, đầu vận dụng hồn lực cảm ứng bốn phía.
"Hả?"
Chỉ chốc lát sau, thanh âm ngạc nhiên của hắn ta chợt vang lên: "Nơi này là... Thần Táng Chi Uyên?!"
Đuôi lông mày Lâm Lăng khẽ nhíu, quả nhiên tên này biết.
"Nhân loại, ngươi mang ta tới nơi này làm gì?" Thần Hồn lạnh lùng chất vấn: "Chẳng lẽ ngươi đã biết cái gì đó rồi?!"
Lâm Lăng cũng không phủ nhận, hỏi ngược lại: "Bên trong cánh cửa này cất giấu cái gì?"
Vừa dứt lời, Lâm Lăng cũng không chút khách khí, hai tay nhanh chóng kết ấn quyết, trực tiếp thúc dục Phần Thiên Hỏa Lô bắt đầu nghiêm hình bức cung.
"Ah! Ôi, ôi! Ah...!!"