“Bing, phát hiện sủng vật ‘Long Nha’ mã số 007 có ý muốn phản kháng. Bởi vì sức mạnh của sủng vật vượt quá ký chủ quá nhiều nên không thể thu nó vào hệ thống không gian.”
Thế nhưng ngay sau đó, âm thanh nhắc nhở của hệ thống giống như một đòn cảnh tỉnh phá hủy hoàn toàn nỗ lực của Lâm Lăng.
“Như vậy mối quan hệ chủ tớ giữa chúng ta đã kết thúc, hẹn sau này gặp lại!”
Ma Long ngẩng đầu, gầm lên một tiếng.
“Gào!Gào! Gào!”
Mà lúc này, tiếng gầm dữ dội dưới vực sâu khiến cho Ma Long kinh ngạc.
Khi nó nhìn thấy đội quân Thâm Uyên Ám Ma dưới vực sâu, trong mắt nó lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Chủ nhân, ngài đúng là độc ác!”
Sau đó, Ma Long mới nhận ra lần này Lâm Lăng triệu hồi nó là có ý gì!
Bởi vì Lâm Lăng đã đoán trước được nên vị trí của lần triệu hồi này ở gần với Thâm Uyên Ám Ma.
“Một khi đã vậy thì chúng ta từ biệt nhau tại đây!”
Lâm Lăng cười lạnh một tiếng, hắn tiếp tục lái máy bay chiến đấu biến hình bay lên. Về phần phía dưới, có mục tiêu lớn là Ma Long, đám Thâm Uyên Ám Ma đáng sợ dưới kia chắc chắn sẽ chuyển dời mục tiêu sang nó.
“Gào!”
Trong lúc kinh sợ, nó vội vàng phun ra một ngọn lửa màu đen dữ dội qua đó.
“Ầm!”
Đám Thâm Uyên Ám Ma xông lên phía trước bị ngọn lửa thiêu đốt chỉ còn lại bộ xương. Tuy nhiên khi những bộ xương này ngập trong màn sương mù đen kịt thì máu thịt mới lại mọc ra.
“Quả nhiên Thâm Uyên Ám Ma đáng sợ y như lời đồn!”
Trong đôi mắt đỏ rực của Ma Long hiện lên vẻ kinh sợ, dường như nó cũng từng nghe qua về sự tồn tại của loại sinh vật hắc ám này.
Lúc này, nó làm gì còn dám tiếp tục ở lại nên vội vã xoay người bay lên. Nếu ở trên bầu trời bao la thì khả năng bay lượn của Long tộc đứng đầu trong các loài thú. Thế nhưng trong không gian vực thẳm chật hẹp này, tất cả các khía cạnh động tác bị hạn chế nhiều nên nó không thể phát huy được. Thậm chí tốc độ bay của nó còn chậm hơn cả máy bay chiến đấu biến hình của Lâm Lăng.
Nhất thời, vô số Thâm Uyên Ám Ma lao lên và điên cuồng tấn công Ma Long.
Nếu như không có bộ giáp phòng ngự cực kỳ chắc chắn cùng với thể chất mạnh mẽ của Long tộc thì e rằng nó đã bị xé xác ngay tại chỗ. Tuy nhiên dù vậy thì Ma Long cũng khó có thể chống đỡ được.
Chỉ trong vòng vài phút, bộ vảy trên người nó bị công kích mãnh liệt khiến cho máu rồng đỏ tươi bắn ra.
Trong lúc chiến đấu điên cuồng, đám Thâm Uyên Ám Ma kia đông như kiến quấn lấy Ma Long và ra sức kéo nó xuống đáy vực sâu.
Tới lúc này, cho dù phòng ngự của Ma Long có mạnh tới mức nào thì hiện tại nó cũng đã rơi vào cảnh cực kỳ nguy hiểm.
“Chủ nhân, cứu ta.”
Nhận ra được điều này, trong lòng Ma Long vô cùng kinh hãi, cuối cùng nó cũng nhận ra hệ thống không gian sủng vật của Lâm Lăng là chỗ tốt như thế nào. Nó không ngừng gầm lên.